Bóng đêm dần sâu.
Diệp Tĩnh Hồng bị Chu Tư Kỳ chiếm đoạt giường ngủ, tự nhiên cũng không tiện nằm ở trên đó, chần chờ một lúc, thổi tắt nến, chậm rãi dựa vào thành giường mà ngồi xuống, cúi đầu chăm chú quan sát dung nhan của người đang say ngủ kia.
Từ ba năm trước, hắn đã biết tâm tư trong lòng của người này.
Chỉ là khi đó luân lý cương thường, chính tà phân chia, tình nguyện tránh không gặp mặt, cũng không muốn cùng y dính líu bất kì quan hệ nào. Mãi đến tận ngày ấy ở trong ngôi miếu, mắt thấy Chu Tư Kỳ vì hắn mà bị thương, nhưng vẫn cứ cất tiếng cười to, hắn mới biết...... bản thân hắn không cách nào có thể trốn tránh đoạn nghiệt duyên này.
Đã như vậy, chẳng bằng thẳng thắn thừa nhận, miễn cho hai người đều bị dằn vặt.
Ngẫm nghĩ, đưa tay chạm vào gò má Chu Tư Kỳ, nhẹ giọng nói: “Ngươi thật đúng là giảo hoạt. Mối tình của ngươi thắm thiết như vậy, ta tuy là tâm địa sắt đá, cũng tuyệt không thể không động tâm.”
“A......” Chu Tư Kỳ nhíu nhíu mày, tựa hồ ngủ không được an ổn.
Diệp Tĩnh Hồng vội vã hướng mi tâm của y xoa nhẹ, chạm vào mới thấy một mảng lạnh lẽo. Hắn lấy làm kinh hãi, lại đi bắt tay Chu Tư Kỳ, không ngờ đồng dạng càng lạnh đến đáng sợ.
Kỳ quái.
Hiện tại cũng không phải là vào ngày đông hàn, làm sao có thể lạnh thành như vậy?
Diệp Tĩnh Hồng trong lòng nghi hoặc, đã thấy Chu Tư Kỳ cắn răng, cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-huu-hai/1884276/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.