Bạch Húc nhìn đến ngẩn ngơ, giống như là đang si mê, thật vất vả mới lấy lại được tinh thần, nghĩ thầm vị dâm y kia trốn ở trong phòng, không biết sẽ làm bao nhiêu chuyện xấu xa, khổ nỗi y không cách nào nhúc nhích được, chỉ có thể mở miệng mắng chửi.
Chu Tư Kỳ ở trong phòng mắt điếc tai ngơ, nhấc chân, lập tức ôm Diệp Tĩnh Hồng lên, đi vài bước đến bên giường, rồi nhẹ nhàng đặt hắn lên. Y vốn là một người biết thương hương tiếc ngọc, động tác như thế này không biết đã làm bao nhiêu lần, từ lâu đã rất thành thục, nhưng vào giờ phút này, ngón tay không khỏi khẽ run rẩy.
Một lúc lâu, y mới từ từ trấn định lại, nắm lấy tay Diệp Tĩnh Hồng để bắt mạch.
Chu Tư Kỳ mang danh thần y, y thuật tất nhiên vô cùng cao minh, chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã biết Diệp Tĩnh Hồng mang loại độc gì. Có điều thời gian kéo dài quá lâu, kịch độc đã vào tâm mạch, mặc dù có thể giữ được tính mạng, nhưng vẫn cần chậm rãi điều trị mới có thể quét sạch dư độc.
Y hiểu được việc này không phải chuyện nhỏ, lập tức tập trung suy nghĩ, đến tận khi cây nến trên bàn đốt cháy được một nửa, trong đầu đã nghĩ ra được một số phương thuốc. Sau đó y đưa tay điểm mấy huyệt đạo trên người Diệp Tĩnh Hồng, lấy kim châm ra giúp hắn bức độc.
Bận rộn như vậy đến nửa đêm, Diệp Tĩnh Hồng mới chậm rãi tỉnh lại, há mồm phun ra một ngụm lớn máu đen.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-huu-hai/1884266/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.