Người dịch: Rabbitlyn
Triệu Hữu Thời đột nhiên phát hiện cô và Trạch Mẫn không thể nói chuyện với nhau được, cũng đột nhiên phát hiện cô hoàn toàn không hiểu người đàn ông mình ở bên ba năm này.
Hai người kết thúc cuộc nói chuyện trong sự nặng nề, thậm chí Trạch Mẫn còn không đưa cô về nhà. Mười một rưỡi đêm, Triệu Hữu Thời đứng ở ven đường chờ xe taxi, ngơ ngác nhìn về phía quảng trường Thời Đại. Đó là nơi cô dần trưởng thành, ba năm trước cô chỉ dám đứng ở ngoài cửa tòa nhà Thời Đại chờ chị gái, cô không thích nói chuyện, không thích biểu đạt, gặp ai cũng giả vờ thông minh, cứ cho rằng từ nay về sau cũng sẽ như vậy, bốn năm đại học của cô sẽ tiếp tục lặng lẽ buồn chán, nhưng cô đi tới nơi này, Trạch Mẫn đã kéo cô vào, Lí Giang thực lòng chăm sóc cô, Đinh Sĩ Lỗi mang cô đi hối hả ngược xuôi dạy cô giao tiếp. Bọn họ từ lúc ở trong tòa nhà kép chỉ có bảy tám mươi mét vuông, rồi tới bây giờ chiếm cả một tầng. Lúc trước công ty chỉ có mình cô là nhân viên, phát triển đến hiện tại có thêm kho hàng, nhân viên cũng đã đạt gần trăm người.
Suốt ba năm nay, cô sớm chiều liên lạc với bọn họ, Lí Giang và Đinh Sĩ Lỗi trở thành bạn thân của cô. Cô nghĩ rằng bốn người bọn họ không thể tách rời, nhưng hóa ra không phải như vậy, Trạch Mẫn đã phá hủy tất cả, không giữ lại một chút tình cảm nào.
Triệu Hữu Thời đứng ở ven đường gọi điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-he-huu-thoi/975032/chuong-33.html