Editor: Meo meo thích cười
Nhìn một lúc, Tô Kiều Ngọc liền theo tỳ nữ hộ tống nàng trở về phòng, xoay người, không chút do dự.
Thẩm Vân Chiêu nhìn bóng dáng nàng đi xa, gầy yếu lại quật cường, đại khái, lần này nàng cực kỳ đau lòng đi.
Khom lưng nhặt thanh kiếm trên mặt đất, che giấu cảm xúc lưu chuyển trong mắt, từ tay áo lấy ra khăn tay chà lau kiếm sạch sẽ rồi ném trở về tay thị vệ.
"Công chúa cũng hồi cung đi. Xin lỗi hôm này đã để công chúa bị kinh hãi, thần sẽ sai người hộ tống người về." Khi nói chuyện, hắn giương tay kéo lại áo choàng cho Tần Nguyệt Ca, phủi đi bông tuyết vương trên tóc mai, tiểu tuyết(*) lại bắt đầu, che đi muôn vàn ô uế trên thế gian.
(*) tiểu tuyết: vào ngày 22, 23 tháng 11
Tần Nguyệt Ca không để ý, "Huynh cùng nàng ta?" Mở miệng nói một nửa, tự động lược bỏ lời phía sau, thông minh như Thẩm Vân Chiêu, hắn tự nhiên biết nàng muốn hỏi điều gì.
"Ta cùng nàng ấy, chuẩn bị hòa li." Thẩm Vân Chiêu nhìn Tần Nguyệt Ca, trong mắt sinh ra ôn nhu cùng lưu luyến, "Chỉ là hiện tại chưa thích hợp mà thôi."
Đối với việc hai người hòa li, tất nhiên là trong dự kiến của Tần Nguyệt Ca, chỉ là việc này lạị chưa đến nơi đến chốn! Nhưng tâm tư này, dĩ nhiên không thể lộ ra ngoài được.
"Ta về trước đây." Tần Nguyệt Ca ngược lại đối với hành động rút kiếm của Thẩm Vân Chiêu lại ngoài ý muốn.
Thẩm Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-cung-nguoi-tan-thanh-tro/2543818/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.