Edit: Phi Nguyệt
Khả Khanh đặt miếng thịt bò vào đĩa rồi bày súp lơ và củ cải đỏ ở xung quanh, thêm cả khoai tây, và cuối cùng rắc chút hạt tiêu để tăng thêm hương vị cho món ăn.
"Ăn cơm thôi." - Cô bưng đĩa thịt bò đặt lên bàn ăn đã được dọn sẵn, miệng gọi hắn.
Cừu Thiên Phóng nghe tiếng liền tắt TV, cầm chai rượu vang đỏ đi tới.
"Em nhớ anh thích ăn thịt bò chín năm phần phải không?" - Sau vài lần đi tiếp khách hàng cùng Cừu Thiên Phóng, cô đã ghi nhớ khẩu vị của hắn.
"Ừ." - Cừu Thiên Phóng trợn tròn mắt nhìn bàn ăn trước mặt, Khả Khanh không chỉ cắm thêm một bình hoa hồng, còn có nến, thậm chí khăn ăn cũng được xếp gọn gàng theo phong cách chuyên nghiệp.
Cô mỉm cười, vừa xoay người trở vào phòng bếp vừa nói: "Dụng cụ mở chai ở trên bàn, làm phiền anh mở chai rượu, em đi lấy nước dùng."
Cừu Thiên Phóng hoàn hồn cầm lấy dụng cụ, mở chai vang đỏ rồi rót vào hai ly rượu trên bàn. Xong việc, hắn ngồi xuống ghế, ngắm nhìn những thứ được bày biện trên bàn với ánh mắt nể phục.
Nói thật, đã lớn như vậy rồi nhưng chưa từng có ai vì hắn mà hao tâm tốn sức đến thế này.
Trong trí nhớ qua bao kiếp luân hồi của hắn cho tới nay, ngoại trừ cô ra thì không còn người nào đối đãi với hắn như vậy.
Từ trước đến nay hắn vẫn luôn là một kẻ không ra gì, lạnh lùng vô tình, hắn là người thích ăn miếng trả miếng, lấy bạo khắc chế bạo khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-ac-quy/24910/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.