Edit: L2NT
Hắn đưa cô về nhà, vì nơi gần nhất không có người quấy rầy chính là nhà cô.
“Xin lỗi, tôi chỉ có đôi dép đang dùng ở trong buồng, có lẽ hơi nhỏ những vẫn dùng tạm được…”
“Khả Khanh.”
Cô không dám nhìn hắn, chỉ vội vàng đi tới phòng bếp, vừa đi vừa nói: “Anh muốn uống nước không? Hay uống thứ gì khác? Nhưng nhà tôi chỉ có cà phê và nước khoáng, đúng rồi, chủ nhà trọ ở dưới lầu có trà ướp hoa nữa.”
“Khả Khanh.”
“Nhưng uống xong hơi ngọt, có thể không giống với loại trà Ô Long, hoặc Long Tĩnh anh hay uống nên sẽ không quen. Tôi pha cà phê cho anh nhé…”
Cừu Thiên Phóng đi tới đằng sau Khả Khanh, ôm thắt lưng cô không cho cô rời đi, sau đó cúi đầu thì thầm bên tai cô: “Xuỵt!”
Cô hơi run rẩy, không còn lẩm bẩm nữa.
“Lần đầu tiên nhìn thấy em, tôi đã muốn có em rồi.”
Giọng nói khàn khàn của hắn vang bên tai, hơi thở phảng phất bên má cô. Cô như ngừng thở, chỉ còn cảm nhận được nhiệt độ cơ thể nóng rực của hắn đang áp sát vào lưng cô.
“Rất đẹp, rất rực rỡ…” Hắn xoay người cô lại, nhẹ nhàng xoa đôi môi cô.
Khả Khanh ngước nhìn hắn, khẽ nuốt nước bọt.
“Tôi luôn luôn nhớ mùi hương của em, từng biểu cảm rung động khi tôi tiến vào cơ thể em, và nhớ giọng nói rên rỉ đầy mê hoặc của em đến dường nào?”
Cô không kìm chế được cả người run run, toàn thân nóng lên.
“Ảo tưởng ấy chiếm trọn suy nghĩ của tôi, mỗi ngày mỗi đêm, từng giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-ac-quy/24906/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.