Một khi Hứa Niệm và người này thân mậtquá mức thì cô đều cảm thấy căm ghét. Lúc này cô cực kỳ chật vật, lộ rakhuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, còn cố ngoảnh lại nhìn ánh mắt kinh ngạc của mọi người xung quanh. Cô không dám ầm ĩ gây ra tiếng ồn lớn, sợ sẽ hấpdẫn người khác nhìn chăm chú hơn, nhưng không ngờ lại làm thỏa mãnnguyện vọng của anh ta, cô gần như là nghiến răng nghiến lợi nói: “Thảtôi xuống.”
Đường Trọng Kiêu đi hết sức vững vàng,ngoảnh mặt làm ngơ đối với sự kháng cự của cô, bị cô vừa mắng vừa đánhvài cái rốt cục cũng nổi giận: “Chẳng lẽ em sợ tôi đánh em ở chốn đôngngười này ư?”
Hứa Niệm trợn mắt há hốc mồm, sau đó liền cười nhạt: “Anh bị cuồng ngược à? Sao lại cứ thích xen vào việc của người khác!”
Mấy năm nay lăn lộn ngoài xã hội, cô đãhọc không ít tính kiềm nén, hiếm khi nào lại tỏ ra sắc bén như vậy,nhưng người trước mắt là hung thủ hại chết chồng cô, cô không cần phảikhách khí.
Lúc này sắc mặt Đường Trọng Kiêu độtnhiên biến đổi, như bao phủ một tầng băng lạnh, anh lạnh nhạt nhìn cômột cái, cuối cùng nhưng lại quái gở cái gì cũng không nói.
Hứa Niệm bị anh ta mạnh mẽ nhét vào trong xe, sức lực của người này rất lớn, cô suýt nữa đụng vào đầu, lúc đangmuốn mắng chửi người thì anh ta đã dùng sức kéo mạnh cửa xe ra.
Anh ta vòng qua thân xe ngồi vào ghế sau, Hứa Niệm phẫn nộ nhìn anh ta: “Rốt cuộc anh muốn làm gì?”
Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-2/2378470/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.