“Tôi nghĩ Hứa tiểu thư cũng không muốnngồi xe tôi.” Khi người này khép cửa sổ xe thì ném lại một câu, sau đóxe nhanh chóng vụt đi, ánh đèn phía đuôi xe dần dần biến mất trong bóngđêm.
Hứa Niệm nổi giận, đứng tại chỗ ấm ứctrong lòng, may là vận khí cũng không tệ, rất nhanh cô đã thuận lợi đónđược một chiếc xe taxi.
Tòa soạn chụp ảnh Lục Từ rất có tiếngtrong giới, cơ bản chụp rồi thì rất ít cơ hội thương lượng đường sống,Hứa Niệm cũng là ôm tâm trạng thử vận may.
Nhưng mà đối phương vẫn còn cho cô mặt mũi, người đến là tổng giám của tòa soạn báo.
“Trương tiên sinh.” Hứa Niệm chào anh ta, sau khi ngồi xuống thì gọi nhân viên mang đến một bình trà ngon.
Sợ bị phóng viên khác nghe được tin đồnsẽ đưa tin lung tung nên hai người hẹn ở một quán trà, vị trí cũng vôcùng bí mật. Hứa Niệm uống một ngụm trà, lúc này mới đi thẳng đến vấnđề: “Lục Từ lần này gây phiền toái cho mọi người, thật sự xin lỗi. Cô ấy tuổi còn nhỏ, có khi làm việc gì sai cũng không biết, hi vọng Trươngtiên sinh nể tình cô bé còn non nớt, cho cô ấy thêm cơ hội nữa.”
Cô đưa tay đẩy chi phiếu qua, nhưng vị tổng giám đại nhân kia lại bất vi sở động*. (*: không có động tĩnh, không bị thuyết phục)
Anh ta yên lặng hồi lâu mới nói: “Tôi vẫn luôn rất khâm phục Hứa tổng, cho nên hôm nay mới tự mình tới.”
Hứa Niệm trong lòng biết đối phương nói lời này thì sự việc có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-2/2378467/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.