Người đàn ông trước mặt nghe xong lời cônói, chỉ tiếp tục trầm mặc, đáy mắt hơi gợn sóng, rồi chậm rãi quay vềvới yên tĩnh. Câu cuối cùng kia cô phải dùng hết dũng khí mới hỏi ralời, lại không có được bất cứ đáp án nào.
Hứa Niệm hoàn toàn không hiểu, nếu quảthật không liên quan đến anh, vậy tại sao không chịu nói? Nếu có liênquan tới anh, vì sao vào những thời điểm cô không biết lại giúp anh emLục gia, còn có tình trạng của Trung Ảnh ngày càng mục nát, đến khi vàotay anh thì bắt đầu hưng thịnh?
Nếu như nói là lương tâm cắn rứt muốn hành động đề bù đắp, thế sao lại dùng thủ đoạn này bức bách cô…
Trong lòng Hứa Niệm như có nhận thức mơ hồ sắp thành hình hiển hiện ra, nhưng từ dầu đến cuối lại nghĩ không ra.
“Rốt cuộc là vì sao anh lại làm tất cảnhững việc này? Nếu thật sự có ân oán với Lục Sơn, hiện tại anh sẽ không sẵn lòng giúp Lục gia, chuyện của Lục Chu và Lục Từ tôi đều biết, đừngnghĩ tới việc lại giấu tôi.”
Anh xem như rốt cuộc cũng hiểu sự khácthường của cô là vì cái gì, khóe miệng chậm rãi lộ ra một chút ý cười,lời nói ra không chút để ý như trước: “Tôi đang làm việc thiện thôi.”
Hứa Niệm trừng anh, căn bản không tin.
Đường Trọng Kiêu lại nói: “Không nhìn nổi em ngu ngốc, muốn giúp em khôn lên chút, lý do này đủ chưa?”
Hứa Niệm biết ngay cũng chẳng hỏi được gì từ anh, cô cũng là điên rồi, làm sao lại cho rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-2/2378428/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.