Đêm dày đặc.
Đường Trọng Kiêu cúi đầu mắt nhìn đồnghồ, khách khứa phía sau còn chưa rời đi, anh lại chỉ một lòng đặt trênngười Hứa Niệm. Không biết vì sao đêm nay anh luôn cảm thấy bất an, lạinhìn Đường Mạc Ninh ngược lại vẫn thành thật ở lại bên cạnh mẹ, nhưng cả đêm trong lòng không yên.
Thím Dung nói thấy Hứa Niệm trở về nghỉngơi trước, anh kiềm chế tâm trạng phải ở lại xã giao tiếp, hiện tại rốt cuộc cũng không đợi được nữa.
“Tôi còn có việc, đi trước.” Anh nói xong xoay người muốn đi, cũng mặc kệ sắc mặt anh cả Đường Khải Sâm thế nào.
Tình cảm của hai anh em cũng bình thường, khi Đường Khải Sâm mở miệng ngữ khí liền cứng ngắc lạnh nhạt: “Ai nấyđều thấy tối nay mẹ cố ý tác hợp chú cùng Nghê Vi, bây giờ bỏ đi giữachừng, bà sẽ mất hứng.”
Đường Trọng Kiêu nghe vậy thì dừng bước,lúc xoay người trên mặt không có chút biểu cảm nào: “Thái độ của em vẫnluôn rõ ràng, anh không dám chiến đấu cho tình yêu của mình, nhưng không có nghĩa là em cũng sẽ ngoan ngoãn nghe theo sự sắp xếp tùy ý của mẹ.”
Lời này khiến người đối diện hoàn toàntrầm mặt, đôi mắt đột nhiên trở nên sắc bén bức người: “Sớm muộn gì chúcũng sẽ rõ, đối với một người đàn ông mà nói tình – ái không đáng kểchút nào.”
Đường Trọng Kiêu châm chọc nhìn ĐườngKhải Sâm, từ mũi tràn ra một tiếng cười lạnh: “Mấy năm nay, vì sao từđầu đến cuối anh đều không cần con của chị dâu?”
Đúng lúc gió nổi lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-2/2378406/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.