Thẩm Lương Thần đã ra mở cửa trước. Đường Trọng Kiêu vẫn là bộ dạng đó, một thân màu đen càng tôn lên màu datrắng của anh. Anh đứng ở ngoài cửa vẻ mặt đạm mạc, thấp giọng nói gì đó với anh ta.
Trong phòng bếp chỉ còn một mình HứaNiệm, nhưng chỉ là cô thế nào cũng không dám đi ra ngoài, quá lúng túng, cô hoàn toàn chưa chuẩn bị tâm lý, nhưng tóm lại tránh không khỏi, vẫnbị Trâu Dĩnh mời ra ngoài: “Sợ cái gì, cũng không phải tại cậu làm saichuyện này.”
Hứa Niệm liền thẳng sống lưng, nhưngkhoảnh khắc thực sự chạm vào ánh mắt của nhau đó tâm tình vẫn có chút vi diệu. Ánh mắt của người đàn ông kia từ đầu đến cuối đều dừng ở trênngười cô, thẳng thắn lại nhiệt liệt, giống như hận không thể in cô lênngực.
Cô vốn muốn nói những lời mở đầu tốt đẹp nhưng tất cả đều bị nghiền nát.
Thẩm Lương Thần cũng không biết nghĩ thếnào, ho nhẹ một tiếng rồi ném ra một câu: “Các người trò chuyện đi.” Sau đó liền kéo Trâu Dĩnh đến phòng bếp.
Lúc này thì thật sự chỉ còn hai người,không khí càng kì dị hơn, không thể nghi ngờ đây chính là bữa tiệc HồngMôn yến. Hứa Niệm ngồi cũng không xong đứng cũng không được, may màngười nọ đã nhanh chóng lên tiếng, giọng nói hơi hơi khàn: “Chỉ là cùngnhau ăn một bữa cơm, đừng căng thẳng.”
Hứa Niệm trầm mặc một lát, lúc này mới giương mắt nhìn qua: “Tôi biết.”
Lại là một khoảng trống lớn, hai bên imlặng dời mắt. Kỳ thật thời gian hai người tách ra cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-2/2378402/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.