Sau khi đèn tắt cũng không sáng lên lần nữa.
Chiếc túi bị xé để bên giường không biết rơi xuống khi nào, ai cũng không để ý.
Bên trong không gian tối tăm, Khương Tỉnh sa vào hỗn loạn, giống như bị dòng nước xoáy thôn tính, rồi bị ném ra, một lần lại một lần, lơ lửng không chạm đất. Lúc mê lúc tỉnh nghe được thanh âm trầm thấp khó chịu của người đàn ông.
Cô mở mắt ra.
Trước mắt là thân thể trần truồng của người đàn ông.
Ánh mắt cô dời lên trên, thấy rõ khuôn mặt anh.
Anh nhíu mày, dường như đang cắn răng, mồ hôi lăn xuống dọc theo hai gò má, đến cằm, rơi xuống ngực cô, hơi nóng.
Khương Tỉnh nhìn đường cong cơ thể anh, tự đáy lòng cảm thấy bộ dạng anh lúc này thập phần gợi cảm, mỗi một chỗ đều mê người.
Động tác anh đột nhiên nhanh hơn, thần trí Khương Tỉnh bị đánh bay, cô run rẩy, dường như nghẹt thở.
“Trần Thứ…” Cô nhắm mắt, siết chặt tay, giọng nói mơ hồ.
Động tác của Trần Thứ không dừng lại, eo nhấn về phía trước, đưa hết vào trong cơ thể cô.
Cảm giác trướng đầy khiến Khương Tỉnh run rẩy. Môi cô mở ra, cả người cong lên, vừa thở dốc vừa rên rỉ.
Trong mắt trong lòng Trần Thứ đều bốc hỏa, mắt anh đen mà sâu, vẫn luôn nhìn cô.
Cả người Khương Tỉnh căng lên, anh bị kẹp chặt một cái thì giật mình, dường như sắp thất thủ, môi mím chặt, khàn giọng gọi tên cô, gọi hai lần, lại phát ra tiếng kêu đau đớn.
Thân thể anh run lên, lập tức lui ra.
Nhưng sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tinh/36238/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.