Cho dù bất đắc dĩ nhưng hôn lễ vẫn diễn ra rất hạnh phúc và khiến người ta hâm mộ.
Lúc tuyên thệ, giọng Lý Hách hết sức vang dội, cô dâu tươi cười, đến khi hai người ôm nhau, mọi người ở phía dưới đồng loạt vỗ tay.
Tần Miểu im lặng ngồi nhìn một hồi, mắt không tự chủ được hướng về phía Trần Thứ.
Cô ta không biết anh đang nghĩ gì. Nhưng cô ta chắc chắn anh không hề nghĩ tới cô ta.
Anh nói muốn cầu hôn vào đêm 30.
Khương Tỉnh sẽ đồng ý sao?
Trong lòng Tần Miểu ê ẩm, cô ta cảm thấy nhất định sẽ, anh tốt như vậy, trên đời này không chỉ mình cô ta biết rõ.
Trong phòng tiệc rất náo nhiệt, âm nhạc, ánh sáng, tiếng người chủ trì, còn có tiếng cười, tiếng hoan hô của các bạn học bên cạnh.
Tâm trạng Tần Miểu kém tới cực điểm.
Thời gian dường như trôi qua rất chậm.
Nhịn đến hơn ba tiếng, bữa tiệc mới kết thúc. Lý Hách vẫn muốn giữ lại nhưng Tần Miểu liên tục khoát tay từ chối, nửa tiếng sau lên đường trở về.
Xe vẫn do Trần Thứ lái, Tần Miểu chán nản dựa vào ghế, nhắm mắt lại, dọc đường đều không nói gì. Trần Thứ nghĩ cô ta quá mệt mỏi nên cũng không để ý, lái thẳng về Nam An, lúc ra khỏi đường cao tốc mới hỏi cô ta về nhà hay về viện thiết kế.
Tần Miểu hồi hồn, hỏi: “Cậu định về viện thiết kể hả?”
Trần Thứ nói: “Định về một chuyến, còn một số việc chưa làm xong.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tinh/3100291/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.