Trầm Bắc Khương và Tương Tình đi bộ ra bến xe bus, anh chân dài, cô gần như phải chạy bước nhỏ mới theo kịp anh. Sáng sớm không khí trong lành, nắng mai xuyên qua kẽ lá, để lại những đốm sáng loang lổ trên mặt đường. Tương Tình thở nhẹ ra, cô quyết định đi chậm lại một chút, quả nhiên là bị tụt lại phía sau. Trầm Bắc Khương dường như cũng nhận ra, anh khựng lại, quay đầu nhìn cô. Trong ánh nắng mơ màng, cô gái có lẽ không nghĩ anh đột nhiên dừng lại, mái đầu mềm mại va vào bờ ngực rắn chắc của anh
"Ai u" Tương Tình ngước đầu nhìn anh, ánh nắng để lại một vệt trên gương mặt trắng nõn của cô, gió khẽ thổi khiến tóc mái trước trán cô hơi gợn lên. Cô gái trước mặt chỉ cao tới ngực anh, Trầm Bắc Khương lùi lại, anh hơi chột dạ, cô có nghe được tiếng trái tim anh đập mạnh không nhỉ? Giọng anh trầm khàn
"Có sao không?"
"Dạ không sao"
"Đi nhanh một chút"
Nói thì vậy nhưng Trầm Bắc Khương cố tình đi chậm lại, lần này cuối cùng cô đã có thể đi thong thả mà không bị tụt lại phía sau.
Hai người đứng ở điểm chờ xe bus, người bên cạnh thỉnh thoảng lại liếc hai người họ, đúng là một cảnh tượng ngập tràn mùi vị thanh xuân. Thiếu niên mặc đồng phục Nhị Trung màu trắng viền đỏ, bên cạnh anh cô gái bé nhỏ mặc đồng phục Tam Trung màu trắng viền xanh. Thiếu niên có khuôn mặt tuấn tú thanh lãnh, cả người tỏa ra hơi thở lạnh lẽo người sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tinh-mat-ai/2828922/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.