Dương Minh Triều năm tuổi trở thành tân Thịnh Quốc Công.
Ta để lại một đám tâm phúc, thay nó trấn giữ gia nghiệp của Thịnh Quốc Công, đề phòng chi thứ nhà họ Dương đến bắt nạt nó.
Trở về cung, Triệu Minh Thừa đang đợi ta.
“Bệ hạ, thần muốn thương nghị với người việc lập trữ.”
Ta phẩy tay, bảo hắn lui xuống:
“Hoàng thúc, đừng nói đùa, trẫm mới chưa đến hai mươi lăm tuổi.”
Triệu Minh Thừa đuổi theo phía sau:
“Bệ hạ, người đã hứa với thần rồi! Đã trì hoãn năm năm rồi! Bệ hạ!”
Cuối cùng hắn bị người ta chặn ở ngoài điện.
Triệu Minh Thừa ba ngày hai bữa lại vào cung chặn ta, nhất quyết muốn ta thực hiện lời hứa trong ngục.
“Hoàng thúc, thánh chỉ trắng không phải đã đưa cho người rồi sao?”
Triệu Minh Thừa quỳ trong điện, mặt không cảm xúc tấu: “Bệ hạ, người đăng cơ nửa năm sau, đã đổi thánh chỉ thành hoa văn phượng hoàng, cái thần giữ trong tay đã không còn hiệu lực.”
Ta mỉm cười, nhớ ra, hình như có chuyện này.
“Ồ, vậy thì không có cách nào, trẫm là nữ nhân, đương nhiên lấy phượng hoàng làm tôn quý.”
Triệu Minh Thừa nói: “Bệ hạ, người đã hứa với thần, chỉ làm hoàng đế một đời, sẽ lập người trong tông thất họ Triệu làm hoàng đế, Bệ hạ, sẽ không nuốt lời chứ?”
Ta hai tay đỡ Triệu Minh Thừa dậy khỏi mặt đất:
“Hoàng thúc đừng lo lắng, trẫm không quên, cũng sẽ không quên.”
Ta phải tính toán lâu dài, nghĩ ra một cách gian xảo.
Đến tối, khi ta dùng bữa tối với Hoàng hậu, ta vẫn còn lo lắng về việc lập trữ, lại phát hiện hắn cứ chạm vào tay ta.
“Hoàng hậu, cử chỉ không nên quá khinh suất.”
Lý Huyền Ca nhìn ta, liền buông đũa xuống, lập tức không ăn nữa.
Ta dọn bữa tối, bảo tất cả mọi người lui xuống.
“Lại sao vậy?”
Lý Huyền Ca lấy thư hồi âm của phụ thân hắn, Lý Tán, bên trong còn kèm theo bức thư năm đó hắn khuyên phụ thân.
Trên tờ giấy mới chỉ dùng bút lông viết bốn chữ:
【Con à, cháu trai đâu?】
Lý Huyền Ca tức giận đặt tờ giấy xuống: “Giờ thì ta thành cháu trai rồi.”
Ta không nhịn được cười, nhẹ nhàng nắm lấy tay hắn, đặt lên đùi nghịch.
Lý Huyền Ca nghiêng đầu, nắm lại tay ta, nhìn ta:
“Năm năm, nàng đã suy nghĩ kỹ chưa? Nếu không muốn ta, nàng hãy tìm người khác.”
Ta dừng lại một chút, nắm c.h.ặ.t t.a.y hắn:
“Chàng đang nói gì vậy? Ta và chàng là vợ chồng kết tóc. Là phụ thân chàng không an phận, Lý Mục đã đi năm năm, chuyện Bắc cương vẫn phải đề phòng ông ấy, sao ta dám mang thai con của chàng?”
Lý Huyền Ca cúi đầu, hơi tiến lại gần, dùng tay vuốt ve khuôn mặt ta:
“Bệ hạ, nàng không thích võ tướng, năm đó không nên lập ta làm Hoàng hậu.”
Tuy rằng lúc đó là kiêng dè Bắc cương khởi binh, nhưng ta sủng ái Lý Huyền Ca năm năm, đối nội đối ngoại đều cho nhà họ Lý đủ thể diện.
Chỉ là Lý Tán vẫn chưa giao quyền, vậy thì đứa bé này không thể sinh ra được.
Đêm đó ta đã chỉ điểm cho Hoàng hậu, chưa đầy ba tháng, bên Lý Mục đã có tiến triển, Lý Tán chuẩn bị giao quyền.
Ta phái Thái y điều dưỡng thân thể cho Lý Huyền Ca.
Cả cung đều biết chuyện này.
Triệu Minh Thừa sáng sớm đã quỳ ở ngoài điện ta:
“Bệ hạ, người muốn sinh con nối dõi, là muốn lập con của nhà họ Lý làm Thái tử sao?”
Ta cầm đèn cung đình, đẩy cửa điện ra, nheo mắt nhìn hắn:
“Hoàng thúc, trời còn chưa sáng mà.”
Triệu Minh Thừa quỳ xuống ôm lấy chân ta, nói đi nói lại, chính là không đồng ý ta và Lý Huyền Ca sinh con, muốn ta chọn một người trong tông thất làm Thái tử.
Triệu Minh Thừa khéo léo nói: “Bệ hạ, cũng không phải nữ tử bình thường, sinh con sẽ ảnh hưởng đến giang sơn xã tắc!”
Ta lấy tay che mặt, làm ra vẻ bi thương:
“Hoàng thúc không biết, đêm qua trẫm mơ thấy mẫu thân, bà ấy ở trên trời nhìn trẫm, bà ấy khóc nói với trẫm, chỉ muốn có một đứa cháu ngoại, nếu không bà ấy cũng không yên lòng dưới suối vàng.”
Triệu Minh Thừa: “…”
Ta nghĩ ra một cách hay cho Triệu Minh Thừa, bảo hắn đi chọn mấy người trong tông thất, đưa vào hậu cung.
“Hoàng thúc, người xem, đây chẳng phải là vẹn cả đôi đường sao? Vừa là con của trẫm, lại vừa là huyết mạch nhà họ Triệu.”
Triệu Minh Thừa bừng tỉnh hiểu ra, khen ta sáng suốt, là bậc quân vương trời sinh.
Nửa tháng sau, Hiền vương phủ đưa hai mỹ nhân vào cung.
Lý Huyền Ca nổi trận lôi đình ở Trường Ninh cung.
Ta lần đầu tiên không đi gặp hắn.
Các nơi âm thầm dò xét thánh ý, đều có động tĩnh, người đưa vào càng ngày càng nhiều.
Ngay cả nhị tỷ Minh Văn Hạ cũng đưa cho ta hai nam nhân trẻ tuổi.
“Tỷ cũng đến góp vui sao?” Ta bất đắc dĩ.
Nhị tỷ thản nhiên nói: “Bọn họ đưa đến, muội không yên tâm. Hai huynh đệ này của tỷ là nhà đàng hoàng, gần mười tám tuổi, còn trẻ hơn Lý Huyền Ca mười tuổi.”
Ta cúi đầu xem tấu chương:
“Lời này đừng để Hoàng hậu nghe thấy, hắn sẽ khiến tỷ không sống yên ổn trong cung đâu.”
Hậu cung bỗng nhiên thêm mười mấy nam nhân trẻ tuổi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]