Triệu Triệt đang định cầm kiếm ra tay. 
Có thị vệ từ hành lang loạng choạng chạy vào: 
"Thái tử điện hạ, Thịnh Quốc Công vào cung rồi!" 
Triệu Triệt dừng tay, nghi ngờ hỏi: "Vào cung rồi là sao?" 
Vừa dứt lời, bên ngoài vang lên tiếng hô lớn, tiếng bước chân ngày càng nặng nề. 
Một lát sau, tiếng hành quân vang vọng khắp hoàng cung, như muốn át cả bầu trời. 
Tứ muội vểnh tai lên nghe: "Là Dương Thiệu, ông ta dẫn quân vào cung rồi!" 
Nàng ta cười toe toét: 
"Triệu Triệt! Đợi Thịnh Quốc Công đến, ngươi c.h.ế.t chắc rồi! Con trong bụng ta là con trai duy nhất của tiên đế!" 
Thịnh Quốc Công là người ta đang đợi. 
Không biết nàng ta đang vui mừng vì điều gì? 
Ta đang ngẩn người, cổ tay bị kéo mạnh - 
Đợi đến khi phản ứng lại, Triệu Triệt đã ở phía sau ta, dùng kiếm kề vào cổ ta, bắt ta làm con tin. 
Dương Thiệu bảy mươi tuổi bước vào điện, nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn này, vẫn không hề thay đổi sắc mặt, cung kính thắp ba nén hương cho tiên đế. 
Triệu Triệt kẹp chặt vai ta, nhìn chằm chằm ông ta: 
"Thịnh Quốc Công, dẫn quân xông vào cung, là muốn tạo phản sao? Vậy không bằng lấy nghĩa nữ của ngươi tế cờ trước..." 
Dương Thiệu quay người lại, nhìn thẳng vào mắt ta, hơi nheo mắt, mở miệng: 
"Điện hạ thận trọng lời nói, ta không có con cái, tạo phản gì chứ? Nhưng vị cô nương Minh gia này, ngươi thật sự không thể giết, nàng ta là tiểu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-thuat-su/3747332/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.