Tên thị vệ bên ngoài bị g.i.ế.c c.h.ế.t không một tiếng động. 
Cao thủ mà ta cài vào Thôi phủ nhảy qua cửa sổ, nhanh chóng khống chế Dương Hằng và người của nàng ấy. 
"Ngươi cho người theo dõi ta?" 
Dương Hằng một tay che bụng, lùi vào góc tường, làm đổ bình hoa trên ghế cao. 
"Nói ra có thể ngươi không tin, ta cho người theo dõi ngươi, là để bảo vệ ngươi." 
Ta nhặt thanh kiếm nàng đánh rơi. 
"Vậy nên, dù ta có đối xử tốt với ngươi thế nào cũng vô ích, vì ngươi chỉ cần người đàn ông đó. Tiền đề để ngươi kết giao với ta là, người đàn ông đó phải yêu ngươi say đắm, ta không được phép đe dọa đến... cái gọi là tình yêu của ngươi sao?" 
Sắc mặt Dương Hằng trắng bệch, nàng ấy đưa tay vịn tường bỏ chạy, cố gắng tránh thanh kiếm của ta. 
"Minh Vấn Thu! Đừng giả vờ nữa, ngươi thật lòng tốt với ta thì phải tránh xa Thôi Tống." Nàng ấy mím chặt môi, ngẩng cao cằm, giọng điệu trở nên the thé, "Hèn chi, các tỷ muội của ngươi không thân thiết với ngươi, hèn chi, Lý Huyền Ca bỏ rơi ngươi mà đi." 
Ánh nến bập bùng, ánh bạc lóe lên. 
"Ta ghét nhất là người khác nói xấu tỷ tỷ của ta." 
Dương Hành để tránh né nhát kiếm ấy, bỗng nhiên ngã ngồi xuống chân tường, nhắm chặt mắt, toàn thân run rẩy. 
"Nếu ngươi g.i.ế.c ta, chàng ấy sẽ không tha cho ngươi đâu." 
"Thôi Tống đã cho ngươi uống bùa mê gì?" 
Nàng ấy dùng tay che bụng, trên trán 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-thuat-su/3746269/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.