Trong chuyện này, hệ thống cũng trả lời cực kỳ vô tội.
“Nhưng ngài đâu có hỏi tôi.”
Tài liệu đã bị cào rách, mặt Lục Lệ Hành không đổi sắc gọi điện thoại cho trợ lý, rất nhanh trợ lý đã đưa một bản tài liệu mới tinh để trên bàn làm việc của anh.
“Gần đây có kế hoạch đến thành phố Y khảo sát không?”
Trần Tịnh đỡ gọng kính trên mũi, cúi đầu nghiêm túc trả lời: “Thưa sếp, tạm thời vẫn chưa có kế hoạch ạ.”
Tuy rằng tập đoàn có ý tưởng phát triển các công ty chi nhánh nhưng tình hình phát triển kinh tế của thành phố Y cũng không quá khả quan, vì thế trong cuộc họp chính Lục Lệ Hành đã tự bỏ phiếu phủ quyết.
“Không có hạng mục nào à?”
“Công ty tạm thời không có hạng mục đầu tư nào ở thành phố Y.”
Lông mày Lục Lệ Hành nhíu chặt: “Kiểm tra lịch nghỉ phép của tôi một chút đi.”
“Vâng.” Từ khi Lục Lệ Hành bắt đầu vào công ty, Trần Tịnh đã đi theo làm trợ lý cho anh. Bây giờ chính là lúc để cô ấy thể hiện mình là một người trợ lý cực kỳ có năng lực và khôn khéo, sau một thoáng nghiêm túc tính toán trên máy tính bảng, cô ấy cười đáp: “Anh làm việc sáu năm nhưng căn bản không hề nghỉ phép, ngày nghỉ trong sáu năm qua cộng với ngày nghỉ tích lũy cuối tuần là 703 ngày. Tuy nhiên công ty có quy định nhân viên được bảo lưu ngày nghỉ trong một năm, vì thế trong năm nay thời gian nghỉ phép cộng với thời gian nghỉ hưởng lương của anh là 120
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-thanh-qua-phu-khi-con-tre-nu-phu-muon-lam-qua-phu/885708/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.