Lục Lệ Hành vừa nói xong, nhân viên trong cửa hàng ai nấy đều vui mừng.
“Vâng thưa anh, chúng tôi sẽ nhanh chóng…”
“Đợi đã!” Kỷ Khinh Khinh không dám tin, cô nhìn anh bằng ánh mắt như muốn hỏi “Anh điên rồi sao?”
Lục Lệ Hành bỏ qua cái nhìn của Kỷ Khinh Khinh, anh nói với nhân viên cửa hàng: “Không cần đợi, lập tức gói lại cho tôi.”
Nhân viên bắt đầu làm việc.
Kỷ Khinh Khinh lớn tiếng nói với mấy nhân viên đang chuẩn bị đóng gói: “Đợi đã.”
Sau đó cô thấp giọng nói với Lục Lệ Hành: “Anh mua nhiều thế làm gì, tôi có mặc hết đâu.”
Lục Lệ Hành nghiến răng nói ra mấy chữ: “Cô mặc đẹp.”
Kỷ Khinh Khinh nhíu mày: “Có đẹp hơn nữa thì cũng không được, mấy thứ tôi chọn này cũng được rồi.”
Chỗ này nhiều quần áo như thế, lấy hết thì bao nhiêu tiền chứ?
Kỷ Khinh Khinh nhìn anh bằng ánh mắt trách cứ, đúng là ăn nhạt mới biết thương đến mèo (*),cho dù gia sản có nhiều hơn nữa thì cũng không đủ cho Lục Lệ Hành tiêu xài như vậy.
(*)Ăn nhạt mới biết thương đến mèo: có sống trong nghèo khó thì mới biết thương người nghèo.
“Những thứ cô chọn đều là kiểu cũ qua mùa được giảm giá rồi.” Lục Lệ Hành bình tĩnh nói: “Không hợp với cô.”
Thói xấu.
Kỷ Khinh Khinh không muốn để ý đến anh, cô xoay người đi ra ngoài.
Lục Lệ Hành nắm lấy cổ tay cô, hít sâu, thoả hiệp nói với Kỷ Khinh Khinh: “Được rồi, nghe lời cô, không mua hết nữa, nhưng để tôi chọn mấy bộ cho cô được chứ.”
Kỷ Khinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-thanh-qua-phu-khi-con-tre-nu-phu-muon-lam-qua-phu/885695/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.