Edit: Cải Trắng 
‘Tôi biết’ 
… 
Lúc hắn chạy tới nơi đã thấy Tu Diệp đang bị người nhà bệnh nhân ngăn ở cửa, họ cứ một hai bắt cô phải trả lại công đạo. 
Bị ngăn lại gần nửa tiếng đồng hồ rồi nhưng Tu Diệp chỉ có thể trả lời bằng một câu: “ Nếu phẫu thuật chậm cậu ta sẽ chết. ” 
“ Giờ thì sau khi phẫu thuật xong nó bị nhiễm trùng, có gì khác nhau không? ” Người nhà bệnh nhân vô cùng kích động, vừa rống to vừa giữ chặt lấy Tu Diệp, hai mắt đỏ ửng. 
Diệp Cựu Mạch nhíu mày tiến về phía đó, hắn chen vào đám người, nắm lấy tay Tu Diệp thể hiện rằng muốn kéo cô đi. 
Nhưng người nhà bệnh nhân lại sống chết giữ chặt lấy Tu Diệp. 
Hai bên giằng co hồi lâu. 
Không khí xung quanh Diệp Cựu Mạch dần trở nên lạnh băng, ngay cả giọng nói của hắn cũng lạnh lùng tới cực điểm: “ Biến!! ” 
Người đàn ông đó kiên trì không buông tay: “ Cậu, các cậu không thể ỷ đông hiếp yếu được. ” 
Đối diện với ánh mắt của Diệp Cựu Mạch, người đàn ông đó có hơi khiếp đảm, giọng nói có chút thấp thỏm: “ Phẫu thuật là cô ấy làm… Giờ anh trai tôi đang nằm trên giường không biết sống chết thế nào, nếu tôi thả cô ấy đi thì anh trai tôi phải làm sao bây giờ? ” 
Im lặng trong giây lát, Diệp Cựu Mạch kéo thẻ công tác của mình ra cho người đó xem, giọng nói lạnh lùng: “ Nếu có bất cứ vấn đề gì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-thanh-khong-co-doc/2456445/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.