Edit: Cải Trắng 
‘Chiến tranh và hòa bình’ 
… 
Hai người đều im lặng ăn phần cháo của mình. 
Liễu Khê là người hay hấp tấp, đương nhiên không chịu được bầu không khí nặng nề này, cô nàng đành kiếm chủ đề phá vỡ cục diện bế tắc: “ Gần đây chị bận lắm hả? Mỗi lần tới tìm chị đều thấy chị đang ở phòng phẫu thuật. ” 
Cố Hiểu Thần ừm một tiếng, nói: “ Tham gia vào tổ Lục Hằng, giờ có hơi bận. ” 
“ Haizz!! ” Liễu Khê thở dài: “ Đúng là giống hệt như Hoằng Dịch, ngâm mình ở trong phòng phẫu thuật, tránh xa ánh mặt trời. ” 
Nhắc tới Mục Hoằng Dịch, Cố Hiểu Thần lại cảm thấy mình không bằng người ta, đành cười tự giễu: “ Làm sao chị so được với cậu ấy. ” 
Liễu Khê gật đầu đồng tình: “ Đương nhiên là không so được rồi, anh ấy đang liều mạng, ai muốn so với anh ấy chứ. ” 
Ai cũng biết, kể từ ngày Lận Yên trốn sang Pháp, Lận Thần đã uy hiếp không được ai đi tìm nó, từ đấy Lận Yên mai danh ẩn tích. Và cũng từ đó trở đi, Mục Hoằng Dịch luôn đắm mình trong phòng phẫu thuật, dùng công việc để khiến bản thân mình trở nên tê liệt. Vừa học vừa nhảy lớp, nghiên cứu sinh cùng khóa với hắn vừa tốt nghiệp thì hắn đã được đi dạy rồi. 
Cố Hiểu Thần buông thìa, cô nhìn một mảnh trời nhỏ dưới mái hiên. Ăn xong bát cháo nhìn ra ngoài đã thấy mây đen giăng đầy, u ám vô cùng. 
Liễu Khê nhìn theo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-thanh-khong-co-doc/2456436/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.