*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Không biết’ 
… 
Liễu Duệ lái xe trở về quân khu. 
Vừa mới ra khỏi ra, anh đã thấy Giang Tấn đi từ trong ký túc xá ra. Chắc là hắn vừa mới tắm rửa xong, đã thay sang quần áo thường ngày. 
Liễu Duệ đứng nghiêm chào. 
Giang Tấn thấy vẻ mặt trang nghiêm của Liễu Duệ thì nở một nụ cười vô lại: “ Ôi, đêm không về đây ngủ cơ. ” 
Liễu Duệ bỏ tay xuống, lấy từ trong túi ra bao thuốc, anh ngậm điếu thuốc trong miệng, hoàn toàn lơ Giang Tấn đi. 
Giang Tấn hậm hực sờ sờ mũi, hắn nghiêng người một cái liền dựa vào xe, lười nhác nói một câu: “ Thủ trưởng tìm cậu. ” 
Liễu Duệ hút thuốc, lạnh nhạt trả lời: “ Biết rồi. ” 
Đưa mắt nhìn khúc gỗ nói không được mấy chữ – Liễu Duệ, Giang Tấn lại nói: “ Hình như là có liên quan tới tập huấn ở Trường Xuân(1). ” 
(1)Trường Xuân: Thành phố ở miền Đông Bắc, thuộc tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc. 
Điếu thuốc trong tay Liễu Duệ hơi run lên, anh đưa mắt nhìn Giang Tấn một cái, lạnh nhạt. 
Giang Tấn hơi sợ, vội vàng rũ sạch quan hệ với chuyện này: “ Không liên quan gì tới tôi, trong lòng cậu cũng không nghĩ ra mình đắc tội với ai sao? ” 
Liễu Duệ híp mắt lại: “ Tu Diệp phải trở về Thiên Tân? ” 
Giang Tấn nhún vai: “ Không thế thì sao? Xuống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-thanh-khong-co-doc/2456423/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.