Edit: Cải Trắng 
(1)Kiềm lư kỹ cùng: Ví một người chỉ có chút khả năng kém cỏi, nay đã dùng hết. 
‘Tỉnh mộng’ 
… 
Trên bầu trời xanh ngắt có mấy đám mây trắng nhẹ nhàng trôi lững lờ, một buổi chiều hoàng hôn muộn. Những ngọn đèn dầu từ những căn nhà trong thôn sáng lên, tạo nên một ánh sáng dịu nhẹ trong khung cảnh nông thôn yên ả. Cố Hiểu Thần đưa tay lên, cô muốn dùng bàn tay mình tóm lấy ánh trăng trên trời, đáng tiếc, không thể chạm vào. 
Diệp Đồng bưng một đĩa thanh long đã cắt ra, gọi cô một tiếng: “ Hiểu Thần. ” 
Cố Hiểu Thần nghiêng đầu, cô hơi nở nụ cười với Diệp Đồng. 
“ Ăn chút đi. ” Diệp Đồng mang đĩa đựng hoa quả lên. 
Cố Hiểu Thần rũ mi, cô cầm một miếng thanh long lên ăn, một lúc lâu sau mới nói: “ Hôm nay là sinh nhật Ly Thu nhỉ? ” 
Diệp Đồng nhếch miệng, nở một nụ cười buồn: “ Đứa bé kia thật khổ, Lăng Lan đi rồi, chúng ta lại chỉ nhớ hôm đó là ngày giỗ của Lăng Lan, không nhớ ra hôm đấy cũng là sinh nhật Ly Thu. ” 
Đúng là để con bé chịu khổ rồi. 
Cố Hiểu Thần chớp chớp mắt, bỗng nhiên cô cúi đầu. 
Sợ là đứa bé kia cũng chẳng nhớ hôm nay là sinh nhật mình đâu. 
Im lặng một lúc lâu, xong Cố Hiểu Thần nói: “ Ly Thu nằm viện. ” 
Sắc mặt Diệp Đồng trở nên căng thẳng, lo lắng hỏi: “ Sao lại nằm viện? Có bệnh gì sao? ” 
Cố Hiểu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-thanh-khong-co-doc/2456404/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.