Hạnh phúc gần sao qúa đỗi gần.  
Chỉ cần nheo nhẹ mắt tình nhân 
.Tiêu Vũ Triết không nghĩ tới khi mình về tới nhà thì thấy phòng khách đã sáng đèn, Lý Cảnh Mộ đang mơ màng nằm ngủ trên ghế sa lông, cả người cậu chìm trong ánh sáng đèn LED âm sàn, nom thực nhu hòa an tường. 
Chắc là do tiếng đóng cửa đã khiến người ngủ không sâu giấc tỉnh lại, Lý Cảnh Mộ vừa mở mắt liền thấy anh đang đứng ở lối vào. 
“Anh đã về?” 
“Không ngờ mới về đã được gặp em rồi.” Tiêu Vũ Triết cười rộ lên, mỏi mệt trên mặt anh cũng vơi đi bảy tám phần, anh nói “Em tới đây lúc nào thế, chờ anh lâu chưa?” 
Lý Cảnh Mộ đi lên trước, cậu đặt chiếc túi công cụ nặng trịch của anh lên sa lông,“Em ăn cơm ở nhà xong mới đến đây nên cũng chưa chờ bao lâu. Anh đi tắm trước đi. Em đi nấu đồ ăn để anh ăn khuya trước khi đi ngủ.” 
“Ăn khuya có gì nào?” Tiêu Vũ Triết tới gần cậu, môi gần như dán lên vành tai cậu. 
“Chè đậu xanh, thanh nhiệt giải độc.” Lỗ tai bị anh làm cho ngưa ngứa, Lý Cảnh Mộ hơi hơi nghiêng mặt đi, “Mùa này ánh nắng gay gắt và độc lắm, anh ngày nào cũng chạy khắp nơi bên ngoài nên sẽ dễ cảm nắng, ăn chè cho mát.” 
Tiêu Vũ Triết để tay lên bên eo cậu, thấp giọng nói, “Nhưng anh bây giờ càng thích ăn em hơn, làm sao bây giờ ta?” 
Lý Cảnh Mộ ngẩng đầu nhìn vào mắt anh, cậu tỏ ra rất nghiêm túc mà hỏi, “Vậy anh tính ăn thế nào?” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-than-khai-thuy-dich-quan-he/1352373/chuong-6-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.