Mênh mông cuồng say vầng trăng dấu ái
Phủ xuống môi trần mật ngọt tình xanh
Tiêu Vũ Triết nói sẽ tới đón cậu, Lý Cảnh Mộ cũng không hỏi anh sẽ đón thế nào, vốn tưởng rằng sẽ giống như bình thường, sau giờ tan tầm Tiêu Vũ Triết sẽ chờ ở nơi gần nhà cậu. Nhưng mà gần bốn giờ chiều hôm sau, khi Lý Cảnh Mộ đang dùng máy tính chỉnh sửa một mẫu quảng cáo cho khách thì Tiêu Vũ Triết đã tự mình tìm tới cửa.
Nếu cậu nói không bị dọa cho hoảng sợ thì là gạt người, Lý Cảnh Mộ lập tức đứng lên, nói năng lộn xộn mà hỏi “Uả, sao anh lại tới đây? Không đúng, làm sao anh biết tôi ở đây?”
Tiêu Vũ Triết cười đem cậu ấn ngồi lại ghế, cũng tùy tay kéo qua một cái ghế ngồi ở bên cạnh cậu “Hôm qua không phải đã hẹn rồi sao, tôi tới đón cậu tan tầm mà. Về phần làm sao tôi biết cửa hiệu của cậu ở đây, chắc không cần tôi phải tường thuật lại đâu nhỉ.”
Đương nhiên không cần nói tỉ mỉ, nhất định mẹ cậu có dính líu vào cái chuyện này.
Bọn họ vừa ngồi xuống, Lý Cảnh Mộ ngược lại ngượng ngùng y như mình đang làm khách, nói “Tầm hai giờ nữa tôi mới đi được đấy.”
“Không sao, dù sao buổi chiều tôi cũng rảnh rỗi mà, lần này không được cậu đồng ý đã chạy tới đây, thật ngại quá, chẳng qua là mong sớm gặp lại cậu. Hy vọng không quấy rầy đến cậu.”
Đối với khuôn mặt tươi cười của anh, Lý Cảnh Mộ trầm mặc một hồi rồi đột nhiên đứng lên “Tôi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-than-khai-thuy-dich-quan-he/1352369/chuong-4-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.