Thoáng nghĩ về nhau cũng rộn ràng
Nhung nhớ yêu thương nét dịu dàng
Mở cửa vào nhà thay giày, mẹ Lý Cảnh Mộ liền từ trong phòng đi ra.
“Mẹ, sao mẹ chưa ngủ?”
Mẹ Lý nhìn con trai, tiến lên sờ sờ mặt của cậu, nói: “Đang đợi con đấy.”
“Yên tâm đi, mẹ, con không sao.”
“Ai.” Mẹ Lý gật đầu “Cùng Tiêu Vũ Triết nói chuyện như thế nào rồi?”
“Rất rốt.”
“Tốt làm sao?”
Lý Cảnh Mộ đem lọn tóc hoa râm buông xuôi ở trên vai bà khẽ vén lên sau tai, nói “Mẹ, chúng con quyết định tìm hiểu nhau.”
Mẹ Lý tỉ mỉ mà nhìn con trai, nhưng không có quá nhiều vui sướng, hồi lâu, mới khàn tiếng nói: “Tiểu Mộ, con là thật tâm muốn ở bên cậu ta sao?”
“Đúng ạ.”
“Không phải vì để chúng ta an tâm mới làm như vậy chứ?”
“Mẹ, đừng lo lắng, con sẽ không lại làm chuyện điên rồ nữa đâu.” Biết mẹ mình đang lo lắng cái gì, Lý Cảnh Mộ lòng đầy chua xót, đồng thời cũng lại áy náy.
“Mẹ, yên tâm đi, sẽ khá hơn.” Lý Cảnh Mộ nhẹ nhàng đem mẹ mình ôm vào trong ngực, an ủi bà.
“Ừ, ừ.” Mẹ Lý nén lệ, tựa vào trong ngực con trai. “Sẽ tốt sẽ tốt, mẹ chỉ cần con sống vui vẻ là được, mẹ liền an tâm.”
Mẹ Lý cố nén lệ, rồi lại nhịn không được từ trong lời nói để lộ ra một tia chờ đợi cùng mịt mờ. Cho dù biết Tiêu Vũ Triết là một người tốt, nhưng bọn họ lần này an bài rốt cuộc là sai hay là đúng? Ai cũng không biết nha.
Sáng ngày thứ hai, nếm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-than-khai-thuy-dich-quan-he/1352365/chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.