Nhắc tới người ghi thù dai, hoàng thượng cũng là một người. Từng chuyện từng chuyện Liên gia làm Tô Khiêm Dương đều nhớ kĩ, sẽ đợi đến lúc gom một khối tính sổ.
Còn không, cơ hội đã tới. Tô Khiêm Dương sao có thể buông tha.
Hình bộ thượng thư luận tội không chỉ chuyện đua ngựa lần này. Xa một chút chuyện mười năm trước cũng có, gần một chút, tất cả chuyện có liên quan đến Liên gia gồm Liên gia nhị thiếu gia, tam thiếu gia, Liên đại nhân cung thân thích bên ngoài mấy vị di nương, lăm lăm đủ loại đến khoảng hai mươi tội.
Đừng nói Hoàng hậu nghe xong có phản ứng gì. Tương Như Nhân nghe Hình bộ liệt kê xong cũng thấy kinh ngạc. Từ lớn đến nhỏ đều lục ra hết, thật là muốn tính sổ một lần.
Hình bộ thượng thư nhìn Liên đại nhân “Liên đại nhân, ngươi có nhận tội?”
Liêm đại nhân quỳ gối tại kia. Cái gì, chuyện mười năm trước, chính hắn cũng đã quên, còn phải để Hình bộ nhắc đến mới nhớ tới đây.
“Thần, thần oan uổng a.” Nửa ngày, Liên đại nhân hô.
Đừng xem thường người ở Hình bộ. Hình bộ thượng thư nếu đã luận tội cũng mang hết chứng cớ lên đến khiến Liên đại nhân á khẩu không thể chống chế.
Thật sự là á khẩu không trả lời được vì có vài chuyện bản thân Liên đại nhân còn nhớ không rõ. Đợi trong đầu hắn lục ra đến. Hình bộ thượng thư lại kể ra đến tội tiếp theo, gọi lên nhân chứng vật chứng khác.
Mà Hình bộ thượng thư này xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quy-phi-truyen/2002689/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.