Tương Như Nhân sai Phùng Áng mang mấy bình lọ kia xuất cung, đưa Vương dưỡng nương đi Bình vương phủ.
Một ngày sau, Phùng Áng đem tin tức nàng mong muốn trở lại.
Tương Như Nhân nhìn năm sáu tờ giấy nhận tội tràng kèm lọ kia, trên mặt hiện lên chút vừa lòng. Tương Như Nhân thong dong phân phó “Thả Vương dưỡng nương ra, để nàng đi Triệu gia tìm người giúp trốn đi. Sau nửa canh giờ, ngươi đi Thừa Kiền cung tìm hoàng thượng nói bên Chiêu Dương cung xảy ra chuyện.”
Phùng Áng để tiểu thái giám cơ trí bên mình ra cung gửi thư đi Bình vương phủ. Mình thì ở trong cung đợi sau nửa canh giờ đi Thừa Kiền cung bẩm báo.
Tôn ma ma ôm Trạm nhi qua đây. Tiểu tử kia vừa mới ngủ dậy, mê mê mông mông cáu kỉnh. Thời điểm đến trong lòng Tương Như Nhân còn ọ ẹ hai tiếng. Ở trên bàn bên cạnh đặt hầu bao của Từ dưỡng nương cùng cái chai kia. Tử Hạ nhìn Từ dưỡng nương quỳ ở một bên.
Hoàng thượng thật nhanh tới đây.
Tô Khiêm Dương nghe Trần Phụng chuyển lời thì thật mau qua đây. Đến trong phòng thấy Tương Như Nhân đang ôm Trạm nhi ngồi ở kia, bên dưới quỳ là một dưỡng nương.
Tương Như Nhân thấy hắn đến đứng dậy hành lễ. Tô Khiêm Dương đỡ nàng “Xảy ra chuyện gì?”
Vài ngày trước đó thần thiếp thấy Trạm nhi có gì đó kì lạ, mãi vẫn không tìm ra nguyên nhân. Mấy ngày nay thì phát hiện thì ra là dưỡng nương bên cạnh Trạm nhi có vấn đề. Để được giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quy-phi-truyen/2002672/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.