Năm ngày sau Dung nhi theo Bình vương gia xuất phát đi phía Nam. Đã qua bên nào chào từ biệt Tương Như Nhân. Lần đầu xa nhà như vậy, những gì nên dặn Tương Như Nhân lại dặn thêm một lần.
Trong triều người phản đối đương nhiên có nhưng lần này số người thượng tấu đã ít hơn nhiều. Lần trước chuyện tấn phong quý phi quỳ trước Thừa Kiền cung bị Tô Khiêm Dương níu chặt hung hăng phê bình một hồi.
Chịu qua đau khổ liền biết thu mình hơn. Vì thế lần này cũng chỉ có vài người thượng tấu, còn lại thì không nói gì. Tô Khiêm Dương căn bản không thèm quản vài người bọn họ. Đại thần cũng không thể “chiều”, ngươi theo hắn một cái hắn liền càng leo cao.
Đến đầu tháng chín, Tương Như Nhân rốt cuộc cũng ra tháng. Thời tiết lúc này đã có chút se lạnh, Tương Như Nhân tắm táp qua một lần. Hứa ma ma đem mọi thứ trong phòng cũng đổi mới. Cuối cùng mùi thuốc ám trong phòng cả tháng cũng phai đi.
Ngủ trưa dậy dưỡng nương ôm Trạm nhi qua đây. Tương Như Nhân chọc hắn một hồi hắn lại muốn ngủ
Tương Như Nhân phân phó dưỡng nương kia “Đứa nhỏ sẽ ở lại đây một lúc, ngươi bận gì thì cứ đi đi.”
Dưỡng nương kia lắc đầu, vẫn đứng canh bên cạnh Trạm nhi. Lúc đầu Tương Như Nhân không để ý nhưng qua nhiều lần, nàng thấy dưỡng nương này đối với Trạm nhi quá mức để tâm.
Lúc trước sức khỏe nàng chống đỡ không nổi, hôn mê xong khỏe hơn chút cũng đã nửa tháng, không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quy-phi-truyen/2002670/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.