Thời gian trôi nhanh, đảo mắt qua một năm, cuối năm cúng tế tiên hoàng xong, trong cung đón tân niên rất đơn giản. Ngay cả Lâm An thành không khí tân niên so với năm ngoái cũng phai nhạt hơn.
Đầu năm trong cung sự vụ nhiều. Tương Như Nhân cũng không thể như hồi còn ở phủ thái tử mà ra cung hồi Tương gia. Ngày mười hai, Tương phu nhân mang theo hai con dâu tiến cung thăm nàng.
Trình Bích Nhi hoài thai thứ hai, hành động có hơi bất tiện. Ở Chiêu Dương cung ngồi một hồi, Tương Như Nhân gọi bọn Bình Ninh vào vái trưởng bối, nhận hồng bao, vô cùng cao hứng đi ra ngoài.
Khi nhắc đến thân mình tổ phụ, Tương phu nhân thở dài “Tấu chương của tổ phụ ngươi, chỉ sợ ngày mai lại không được phê chuẩn.” Tân hoàng đăng cơ mới có một năm, còn cần người phụ trợ. Tương lão gia tử laii là nguyên lão ba triều. Bất luận kinh nghiệm hay kiến thức cũng không ai so sánh được. Vài người cùng thế hệ với hắn vẫn còn trong triều, muốn cáo lão, trong hai năm là không có khả năng.
Tương Như Nhân cũng biết thân mình tổ phụ mình không khỏe. Lão nhân gia đến từng này tuổi, chỉ muốn ngốc ở trong nhà nghỉ ngơi. Hoàng thượng cũng thông cảm, miễn Tương lão gia tử mỗi ngày lâm triều, nhưng mặc dù là như thế, công vụ vẫn đến, vẫn là mệt nhọc.
“Đây cũng là hoàng thượng đối với Tương gia tín nhiệm.” Tương Như Nhân cười an ủi “Tư lịch như tổ phụ, trong triều có thể so sánh chẳng có mấy người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quy-phi-truyen/2002555/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.