Giữa tháng mười một, cuối mùa thu, trời lặng gió, ánh nắng ấm áp, Tương Như Nhân mang theo Bình Ninh và Dung nhi ra giữa sân sưởi ấm. Một hồi Tử Yên đi đến nói thái tôn điện hạ tới.
Tương Như Nhân đưa mắt nhìn qua thấy thái tôn một mình đang đi tới, cũng không có ai đi theo.
Vào đình, mấy người hầu hạ tự giác lui xuống. Tô Ngạn Tuần nhìn Tương Như Nhân, trên mặt lộ vẻ khẩn trương. Bình Ninh ở bên cạnh tò mò mở to hai mắt nhìn hắn, rồi “A” một tiếng tay nhỏ bé chỉ về phía Tô Ngạn Tuần.
Tô Ngạn Tuần nở một nụ cười dịu dàng với nàng, hết sức chân thành. Bình Ninh tay vịn lan can đứng ở kia hướng về phía Tô Ngạn Tuần y y nha nha không ngừng.
Tô Ngạn Tuần cầu cứu nhìn về phía Tương Như Nhân “Nàng như thế nào?”
“Bình Ninh đây là rất thích thái tôn điện hạ” Tương Như Nhân cười giải thích “Điện hạ cứ nắm lấy tay nàng, nàng sẽ yên lặng.”
Tô Ngạn Tuần nghe theo đưa tay ra. Bình Ninh liền nắm lấy ngón tay hắn kéo tới. Hai tỷ đệ cứ thế lôi hắn về phía họ. Tay nhỏ bé mềm mại nắm lấy tay hắn, Tô Ngạn Tuần cảm thấy vô cùng kỳ diệu.
Đây là muội muội đệ đệ Tương trắc phi sinh ra, bọn họ thật sự rất đáng yêu.
Nghĩ đến đó, trong lòng Tô Ngạn Tuần cảm thấy có lỗi. Lúc trước vì hắn mà Tương trắc phi bị vạ lây, suýt nữa gại đến Bình Ninh và Dung nhi.
Tô Ngạn Tuần quay lại cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quy-phi-truyen/2002509/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.