Qua vài ngày đã đến kì du hạ hàng năm, thái tử phi vốn không đem Tương trắc phi tính vào danh sách đi, một ngày trước khi lên đường, Linh Lung các phái người qua đây nói muốn cùng đi giải sầu một chút, thái tử phi liền vì Tương trắc phi chuẩn bị một chiếc xe ngựa thoải mái chút, giảm bớt xóc nảy khó chịu trên đường.
Đến bên trong sơn trang Tương Như Nhân trực tiếp đi vào lầu các đã an bài tốt, không hề có ý muốn cùng người khác đi xem trò vui, ngồi ở bên cửa sổ, nhìn ra ngoài chính là phong cảnh tốt nhất, trên mặt hồ sóng biếc nhộn nhạo, hoa sen nở rộ.
Vẫn chưa tới giờ ngọ nên gió thổi vào phòng rất thoải mái, Tương Như Nhân liếc mắt một cái hôm nay còn có thấp thoáng mấy chiếc thuyền, tầm mắt rơi xuống đình bên hồ thấy được thân ảnh Cố Ngâm Hoan.
Tầm mắt xa hơn chút nữa, Tương Như Nhân thấy được người Kỳ gia, ánh mắt híp một cái, trên mặt vẻ mặt toàn là lãnh ý.
Thanh Thu đi đến, ở bên tai nàng nhẹ nhàng nói vài câu, Tương Như Nhân gật đầu, “Đến lúc đó tìm người dẫn hắn đi qua.”
Tử Yên ở ngoài phòng xin chỉ thị, “Trình gia tiểu thư tới.”
Vừa dứt lời, Trình Bích Nhi liền vào, thấy nàng xem bên dưới lầu các, nhìn thoáng qua theo, “Nhìn cái gì đấy? “
Tương Như Nhân nhìn Cố Ngâm Hoan theo sau lưng Cố phu nhân, trầm ngâm chốc lát cười nói với Trình Bích Nhi “Ngươi đi gọi luôn Ngâm Hoan lên đây đi, đã lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quy-phi-truyen/2002454/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.