"Xin lỗi nơi này tạm thời không có sinh mệnh mới là con người" Nhạc Dao cũng buông tay.
"Hiện tại không có không có nghĩa về sau cũng không có." Kỷ Phong Vũ nhìn Tục Nghiêu, "Phải không Sư đoàn trưởng Tục?"
Tục Nghiêu xoa nhẹ đầu vợ bé nhỏ, xem như cam chịu.
Nhạc Dao: "..." Hy vọng đừng có tơ tưởng tới cái kia!
Hội Kỷ Phong Vũ khó có cơ hội "uống" rượu "ăn" thịt, cùng bạn tốt ở dương gian quang minh chính đại nói chuyện nên chè chén qua hai tiếng mới đi. Nhạc Dao trụ không nổi nữa rồi. Cậu thức dậy sớm còn tiêu hao tinh lực vẽ bùa, chống đỡ tới 12h đêm đã là cả kỳ tích. Qua 12 giờ, cậu nửa tỉnh nửa mê nằm bò trên sofa, chẳng biết làm thế nào về được giường ngủ.
Kỷ Phong Vũ và Tục Nghiêu nói gì với nhau cậu cũng chẳng nhớ. Cậu trợn mắt thì thấy trời sáng trưng, bên dưới còn có cái gì cứng cứng cộm cộm.
Nhạc Dao cẩn thận gạt tay Tục Nghiêu qua một bên sau đó ý đồ muốn rút chân mình ra khỏi giữa h.ai chân Tục Nghiêu, kết quả giãy hai cái vẫn không thành công.
Chẳng cần nói, Tục Nghiêu tỉnh rồi.
Nhạc Dao ngẩng đầu nhìn, quả nhiên ánh mắt Tục Diêm vương mang theo ý cười nhìn cậu "làm việc mù quáng".
"Tiếp tục đi chứ." Tục Nghiêu nghiêng người, tay chống đầu nói, "Sao lại không giãy nữa?"
"Anh cố ý kẹp, em rút ra nổi mới lạ!" Cậu tay nhỏ chân nhỏ, sức sao lớn bằng Tục Nghiêu? Nhạc Dao ánh mắt lúng túng nhìn Tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-thich-suu-tam-hoa-hong-nho/2823479/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.