Thôi thì cũng xấu thật, còn là xấu đến dọa người. Nhạc Dao suy nghĩ, nhỏ giọng làu bàu: "Không làm đẹp thì đi mua là được chứ gì?"
Về phần Bối tiên sinh lợi hại, cái này cậu sớm đã nhìn ra rồi. Cái loại người bình tĩnh, làm gì cũng không hấp tấp khi ra tay mới là người đáng sợ nhất. Phỏng chừng còn lợi hại hơn cả lão quỷ già Dung Quý.
Nhạc Dao dựng ngón giữa với Kỷ Phong Vũ, sau đấy muốn phân công. Cậu và Kỷ Phong Vũ vào phòng ngủ, Vương Phi Hiệp và Yến Kiệt ngồi ở phòng khách.
Nhạc Dao rất bình tĩnh đi vào phối hợp với Kỷ Phong Vũ, thế nhưng chỗ Yến Kiệt rõ ràng vẫn hơi câu nệ.
"Ngài Vương, a-anh đọc, t-tôi..." Yến Kiệt ho nhẹ, nới lỏng cổ áo, "Tôi ngồi ghi chép lại?"
"Cũng được. Anh không cần quá khẩn trương, tôi không làm gì anh mà." Vương Phi Hiệp cười, "Anh coi chúng ta như đồng nghiệp là được rồi."
"Đồng nghiệp?" Yến Kiệt ngạc nhiên.
"Đúng vậy. Trước kia tôi là nhân viên lập trình, sau đấy vì bệnh hói đầu nên mới nghỉ việc về kế thừa sự nghiệp gia đình."
"Sao lại thế? Tôi thấy tóc tai ngài Vương vẫn đầy đủ mà?"
"Là tóc giả đấy." Vương Phi Hiệp kéo tóc giả xuống, lộ ra một mái đầu cực kì thưa thớt tóc.
Yến Kiệt: "..."
Yến Kiệt rất nhanh nhận ra mình thật ra không khẩn trương tới vậy. Vương Phi Hiệp đọc số liệu, anh đọc lại lần nữa rồi để Mio tiến hành ghi chép.
Bên kia Nhạc Dao có Leslie hỗ trợ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-thich-suu-tam-hoa-hong-nho/2823463/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.