Thương Đình luôn tươi cười nhưng 1giây sau khóe miệng cũng cứng lại. Anh vỗ vai Thân Vi Lâm, lui qua một bên.
Yến Kiệt lúc này nói: "Phó quan Thân, không biết ngài có ở đây hay không, qua nếm một miếng đi."
Nói xong anh mở bao bì chocolate, chìa ra một chút bên ngoài bọc giấy.
Thân Vi Lâm ngửi thấy một mùi hương ngọt ngào, thổi qua thổi lại rồi hít một hơi thật sâu.
Yến Kiệt đợi một lúc lâu, đưa lại chocolate cho cận vệ Trường: "Cậu nếm thử xem có hương vị gì không. Nếu như không còn gì thì Phó quan Thân cũng ở đây, anh ta ăn nó rồi."
Cận vệ Trường nghe thấy cũng cắn một cái, anh phát hiện chocolate ngọt ngào giờ y như một cục mỡ bò cứng quèo, chẳng có mùi vị gì.
Yến Kiệt: "Sao rồi?"
Cận vệ Trường: "Anh ấy đang ở đây."
Nói xong anh từng miếng từng miếng ăn thỏi chocolate kia, không hề ghét bỏ mùi vị như mỡ bò kia.
Chẳng mấy ai biết chuyện Thân Vi Lâm chết vì cứu anh. Bốn năm trước bọn họ đã từng bàn bạc cẩn thận, một khi chiến sự kết thúc thì bọn họ sẽ về chung một nhà.
Yến Kiệt không biết chuyện này nhưng cũng cảm thấy không khí trầm xuống. Năm đó cận vệ Trường và Thân Vi Lâm một người phụ trách đảm bảo an toàn, một người phụ trách việc sổ sách nên tiếp xúc nhau khá nhiều. Khi ấy anh chỉ phụ trách mảng thông tin, cảm thấy hai người này ở chung với nhau rất tốt mà thôi, không suy nghĩ gì nhiều. Giờ nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-thich-suu-tam-hoa-hong-nho/2823450/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.