Nhiều lắm cũng chỉ 15 giây, con trai lợi hại chắc cũng chỉ 30 giây đến 1 phút là cùng chứ gì.
Việc này không vội, hai vợ chồng cũng không giục ông làm gì cả. Cha Tục thắng được hai nén vàng nhỏ, ông cất vào ngăn kéo của mình. Hiện không còn là bộ bài nhà nghèo Nhạc Dao cắt bằng giấy đóng dấu nữa, hiện bọn họ chơi bằng bộ bài chất lượng tốt có cả bàn riêng. Trên bàn là 4 ngăn kéo để cất tiền cược.
"Thí nghiệm thế nào? Cha đứng à?"
"Thế nào cũng được ạ." Nhạc Dao nói.
"Vậy thì ngồi đi ạ." Tục Nghiêu đứng dậy, kéo ghế sofa sang. Bọn họ đang phòng khách trong nhà của mấy người Kỷ Phong Vũ. Phòng khách lớn, sofa cũng lớn, ngồi xuống rất thoải mái.
Tục Nghiêu liếc nhìn Nhạc Dao: "Dán lên là được à?"
Nhạc Dao: "Vâng."
Tục Nghiêu không khách khí, "bẹp" một phát dán bùa lên ngực cha Tục.
Không có keo nhưng lá bùa kia dính chặt vô cùng. Đôi mắt cha Tục cũng dừng lại. Trợn trừng y như tượng sáp, không nhúc nhích một ly.
Tục Nghiêu: "Cha cảm thấy thế nào?"
Cha Trục trừng mắt không nói được câu nào. Vừa nhìn đã biết không phải giả, lá bùa thật sự có tác dụng.
Tục Nghiêu hỏi: "Cha có thể nghe thấy chúng ta nói gì không?"
Nhạc Dao trả lời: "Có thể ạ, ông ấy chỉ không nhúc nhích được thôi."
Tục Nghiêu: "Cha kiên trì một lúc, con thử xem hiệu lực của bùa là bao lâu."
Người khác cũng tò mò lắm, đặc biệt là Nhạc Dao.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-thich-suu-tam-hoa-hong-nho/2823173/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.