“Ồn ào đủ chưa?”Thiên Minh quốc mẫu, cô mẫu của Lãnh Mặc bước vào, An Hy một chút bâng khuâng, tổ cô vô cùng quý phái, cả người phát ra một loại khí chất không ai có.
“Quốc mẫu, thần thiếp đang bắt kẻ ra tay định giết hại thiếu tướng quân.”“Im miệng, mau thả Tiểu thư An Hy ra.”An Hy giật mình, giọng nói thật uy lực, mấy tên mặt trâu đầu ngựa lúc nãy đã cúi gằm mặt, không ai dám hó hé gì.
“Phu nhân không nhìn thấy thiếu tướng quân đang bình an ngồi đó sao, có con mắt để làm gì, hay phu nhân muốn cháu ta không có vợ?”Đoàn Thu phu nhân sợ hãi quỳ xuống, xem ra sức ảnh hưởng của quốc mẫu đáng sợ thật.
Đúng là giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng, muốn yêu thì phải chiều cô em.
Một người là tiểu thiếp một người là chị gái tướng quân, đương nhiên biết ai lợi hại hơn.
“Quốc mẫu, thần thiếp quả thực lo cho an nguy của thiếu tướng quân thôi, hôm nay cô ta có làm hại thiếu tướng quân như vậy, chắc chắn có ngày sẽ giết chết...”“Thật nhiều lời, chiều nay ta ở phòng Lãnh Mặc, tiểu thư An Hy đã đánh khúc Vũ Oản Khuê, ai cũng nghe thấy.”Đó là một bản nhạc rất cổ xưa, người đánh được bài này chỉ có chân truyền của Huyền sư mới có thể thể hiện rõ nội lực từng câu hát, bà ngoại của An Hy là vị đệ tử cuối cùng của Huyền sư, vì thế mà cô có thể đàn bài này, nhưng cô chỉ đàn được một nửa bài, lời đằng sau của khúc hồ cầm này cô hoàn toàn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-ten-ta-la-phu-nhan/1725683/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.