Không đầy một lát, Lưu An bưng chén thuốcđể nguội vào phòng, hắn cẩn thận đi đến trước giường, “Mẫu thân, thuốcnấu đã xong, cũng tới giờ người phải uống thuốc rồi.”
Phương thị không quan tâm đến hắn, Lưu An cảm thấy bất an cùng lo lắng.
Hắn tuyệt đối không nghĩ tới, lần này mẫu thân lại tức giận như vậy,không nói gì liền hôn mê, khi đó làm hắn thật sợ hãi, ngày sau lòng hắntràn đầy hối hận, quỳ gối trước giường của mẫu thân, không nghĩ đến, mẫu thân lần này thực sự là bị chọc tức, ngày thường, mẫu thân là ngườihiểu rõ hắn nhất, hiện tại, mẫu thân từ sau khi té xỉu vẫn luôn không có cùng hắn nói câu nào, trong lòng hắn tất nhiên không dễ chịu.
Nhưng việc thành thân hắn thực sự không thể đáp ứng mẫu thân, hắn từ lúc mười bốn tuổi đã thích biểu muội, nhiều năm như vậy, hắn thật không bỏđược, để cho hắn phụ biểu muội, cưới người khác, hắn không làm được...
Tô Nhược U rốt cuộc phải mở miệng, “Lưu An đại ca, đưa thuốc cho ta, ta tới đút cho thẩm.” Nói xong liền nhận lấy chén thuốc.
Lưu An thụ sủng nhược kinh, phi thường cảm kích, “Vậy thì phiền toái đại tiểu thư, Lưu An cảm tạ.”
Tô Nhược U nhìn Phương thị một cái, cố ý nói, “Lưu An đại ca cũng đừngđứng ở chỗ này nữa, không thấy thẩm gặp đại ca liền không cao hứng? Nếukhiến cho thẩm không chịu uống thuốc, đến lúc đó ta sẽ bắt đền đại ca.”
Lưu An do dự, không dám di chuyển tùy tiện, bất an đứng đó.
Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-sung-the/2379821/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.