Thịnh Kinh, An Quốc Hầu phủ.haehyuk8693
Tiêu Diệc Nhiên diện vô biểu tình, ngồi ngay ngắn tại đại sảnh của Hầu phủ không chút nhúc nhích, nhắm mắt dưỡng thần như đã nhập định. Bên cạnh Mạc Ngôn tùy ý ngồi ở trên ghế, cũng lạnh nhạt uống trà, hai người tựa hồ như đang chờ người nào đó, đợi đã một hồi, nhưng cũng không thấy vội vàng gì. haehyuk8693
Một lát sau, trong nội sảnh truyền đến một trận ho khan, thanh âm không lớn, tựa hồ là đã được cố ý áp chế. Tiêu Diệc Nhiên nghe được thanh âm lập tức mở mắt, đứng dậy chào đón, Mạc Ngôn cũng buông chén trà đứng dậy, nghiêm mặt nhìn qua. Chỉ chốc lát sau, liền thấy một người chậm rãi đi ra từ nội sảnh.
Người tới mặc một thân áo dài màu xanh đậm, tóc đơn giản được buộc rũ ở sau lưng, tuy tướng mạo bình thường nhưng lại có khí chất rất ôn hòa, biểu tình trên mặt cũng lộ vẻ hòa nhã điềm đạm, không kể đến sắc mặt hơi tái nhợt cùng thanh âm ho khan thường thường vang lên làm tăng vẻ yếu nhược bệnh trạng, nếu như để cho nữ tự thành Thịnh Kinh nhìn đến sợ là liền khuynh đảo té thành một bãi.
“Khụ khụ, đợi bao lâu rồi, tại sao đến còn không sai người vào kêu ta, khụ khụ…” Vừa nói một bên vừa ngồi xuống bên cạnh Tiêu Diệc Nhiên cùng Mạc Ngôn, đồng thời lại tuyên thị nữ phụng trà.
Người đến đúng là An Quốc Hầu của Đại Chiêu, Bộ Hoài Viễn, cũng chính đại nam nhân vừa ôn như vừa vĩ đại trong lời đồn. Có lời đồn nói nếu như không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-sung-phu/183663/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.