Diễm Hạnh cùng Nguyệt Cầm và Ý Nhuệ ở đằng sau bê đồ đến Phật Đường.
" Công chúa ! Sao muộn rồi người vẫn còn đến. "
" Phiền ngươi nói với các sư rằng phiền các sư tụng kinh bình an cho chiến sự biên giới , mọi người đều bình an ! "
" Dạ , nô tài đã rõ ! "
" Vậy ta về trước , không làm phiền các sư nghỉ ngơi nữa ! "
" Nô tài cung tiễn công chúa ! "
Diễm Hạnh bước đi , khẽ ngước lên trời.
" Đêm nay trăng tròn thật ! "
Ở trong mụi rậm có một tiếng kêu " meo...meo..."
" Ể...công chúa , hình như có mèo hoang ! "
" Ý Nhuệ , ở đây gần cung điện của ta , mau chạy về lấy cá khô ! Càng nhanh càng tốt ! "
" Dạ , nô tì đi chạy ! "
Ý Nhuệ chạy một mạch về cung , con mèo ló đầu ra.
" Là mèo xám ! "
Cô ngồi xuống dịnh đến đến gần thì con mèo đó gầm gừ lên.
" Ngoan , ta không hại ngươi đâu ! "
Diễm Hạnh đưa tay ra , con mèo dùng chân trước của mình đập vào tay cô. Diễm Hạnh chớp lấy thời cơ nhẹ nhàng xoa đầu nó , như cảm nhận được hơi ấm.
Nó dụi đầu mình vào tay cô tham lam như muốn tận hưởng lấy chút hơi ấm ít ỏi.
" Công chúa , người cẩn thận ! "
" Không cần lo cho ta ! "
Ý Nhuệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-phu-nhan/2946941/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.