Cô tướng quân đi thẳng tới phủ công chúa, chậm rãi đi về phía tây sương. Trước cửa có hai ám vệ đang đứng, nhìn thấy y thì lập tức ra vẻ đồng tình, muốn nói lại thôi.
Y vô cùng kinh ngạc, tiến lên hỏi: “Có tin tức của vương gia chưa?”
Hai người kia lại tiếp tục nhìn y, một người trong đó cung kính nói: “Đã cứu được vương gia về rồi, giờ đang ở phòng khách.”
Cô tướng quân vui vẻ, vội vàng đi vào, vừa đi được hai bước đã vòng lại, thấp giọng nói: “Ngươi nói rõ lại quá trình cho ta.”
Hai ám vệ nghe lời kể lại đầu đuôi câu chuyện, cuối cùng còn nhắc lại chuyện tiểu vương gia chơi xấu ôm lấy cái giường khóc lóc om sòm lăn lộn không muốn đi như thế nào, vương gia Vân Nhàn tận tình khuyên bảo ra làm sao, cả chuyện hai người tức giận phá cả sơn trại rồi mang hết tiền bạc đồ đạc quý giá của người ta đi cũng kể ra nốt.
Cô tướng quân trầm mặc giây lát: “Tiểu vương gia có hỏi ta không?”
Hai người đồng loat lắc đầu.
“Một chữ cũng không à?”
“Vâng.”
Cô tướng quân yên lặng nhìn tây sương, người nọ không hỏi thì tức là rất tức giận. Hai ám vệ cũng hiểu được điều này, cẩn thận dè dặt nhìn y, đã thấy y bình tĩnh đi rồi, không khỏi âm thầm bội phục.
Cô tướng quân không biết bọn họ đang ở khách phòng nào, định tìm người hỏi thì thấy cửa một phòng mở ra, Tiêu Sùng mặc nữ trang đi tới cùng Bạch Liên, người sau chân thành nói: “Vừa mới nghe bọn họ nói uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-nhi-dinh-tru/1353350/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.