Bạch Liên chưa bao giờ thấy da gà da vịt nổi đầy như bây giờ, từ lúc y mời mấy người kia đến tiền thính, bảo quản gia tìm rượu thuốc xoa bóp rồi bảo ông cầm đến chỗ Tiểu Thảo đến giờ, ánh mắt hai vị tổ tông kia nhìn y liền trở nên rất kỳ quái.
Y im lặng giây lát, không chịu nổi cái không khí bất thường này nữa, nơm nớp lo sợ hỏi: “Không biết hôm nay hai vị vương gia đến đây có việc gì?”
Long Thiên Tài và Vân Nhàn bưng chén trà, đồng thời lắc đầu, một ngụm trà cũng không uống mà cứ thế nhìn y. Ánh mắt kia tràn ngập thương xót, xoắn xuýt và hối hận, làm cho y đột nhiên xuất hiện một loại cảm giác, tựa như trong lúc bất tri bất giác, một chân của mình đã bước vào trong quan tài rồi.
“…” Bạch Liên yên lặng nhìn Cô tướng quân, thấy đôi mắt luôn bình thản của người kia cũng mang theo một chút đồng tình, trong lòng y càng thêm sợ hãi: “Các người… rốt cuộc làm sao vậy?”
Ba người kia không hẹn mà đồng loạt lắc đầu, Cô tướng quân tiếp tục im lặng, hai người còn lại thì đờ đẫn nói: “Không có chuyện gì.”
“…” Bạch Liên bắt đầu nghĩ lại xem có phải gần đây mình làm sai chuyện gì rồi không, hay là trong lúc vô tình đã phạm phải điều luật nào rồi, thế nên mới sáng sớm ba người này đã chạy đến nhìn y lần cuối.
“Tiểu Hoa này,” ngay trong lúc không khí im lặng bất thường này, tiểu vương gia chậm rãi đặt chén trà xuống, cuối cùng cũng mở miệng, “Bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-nhi-dinh-tru/1353324/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.