Ánh nến ấm áp nhẹ nhàng lay động, bên trong hiện lên một màu sắc khiến người ta mê say. Màn che phía sau bình phong đã được hạ xuống, làm cho nơi này trở nên mờ ám hơn bình thường.
Long Thiên Tài yên lặng ngồi trong thùng tắm chảy nước mắt: “Ngươi có đúng là mặt than thành thật kia không? Hay ngươi là tên yêu quái Hướng Hoằng Huy biến thành để trêu ta? Đúng không? Chắc chắn là thế đúng không?”
“…”
“Không nói gì là thừa nhận, ngươi nói đi, ngươi biến thân tới tìm ta làm gì? Còn có, ngươi nhốt mặt than chân chính vào đâu rồi? Ngoan, giờ ngươi thả y, tạm thời bản vương tha tội bất kính lần này cho ngươi.”
“…” Cô tướng quân nói, “Tiểu vương gia.”
“Câm miệng,” Long Thiên Tài tiếp tục rơi lệ, đau lòng nói, “Ngươi không phải y, đừng có dùng giọng y để nói chuyện với ta.”
“…”
“Ngươi nói thật đi,” Long Thiên Tài lau đôi mắt ngập nước, “Có phải có ai nói gì với ngươi không? Đây là ý của ai hả? Hay là ngươi bị tên Triển Lăng Yến khốn khiếp kia đầu độc rồi? Phải không?”
“…”
“… Nói!”
“Vương gia,” Cô tướng quân nhắc nhở, “Vừa rồi ngài bảo không muốn thấy ta mở miệng.”
“…”
Cô tướng quân múc nước đổ lên lưng hắn, bắt đầu kỳ lưng cho hắn.
Long Thiên Tài không dám cử động, hai tay để bên cạnh thùng tắm, im lặng một lúc rốt cuộc không tự lừa mình dối người được nữa, đành nhìn thẳng vào sự thật, tội nghiệp nói: “Dù gì lão tử cũng là vương gia, ngươi đừng có khinh người quá đáng, lúc trước rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-nhi-dinh-tru/1353318/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.