Bên trong lều là bầu không khí quỷ dị làm người ta hít thở không thông, Bạch Liên do dự một lát, nhưng vẫn không đi ra ngoài, mà im lặng tìm một chỗ ngồi xuống. Trực giác của y cho rằng tiếp theo sẽ có trò hay để xem, bởi vì từ sau lúc người nào đó tuyên bố phải qua đêm ở đây, đồng thời tiểu vương gia gật đầu đồng ý, một vị tướng quân liền trầm mặc.
Cô tướng quân đứng ở trước giường, bình tĩnh nhìn hai người ngồi trên đó, một chữ cũng không nói. Vân Nhàn thỏa mãn ngâm chân ngâm chân, tiện tay cầm thuốc mỡ tướng quân chuẩn bị cho tiểu vương gia, ngoài miệng hát nhỏ một đoạn tiểu khúc, thoạt nhìn tâm tình rất tốt.
Long Thiên Tài nhẫn nhịn, lại nhẫn nhịn, cuối cùng đành mở miệng nói: “Ngươi đừng hát nữa, chẳng câu nào đúng nhạc cả…”
Bạch Liên cả kinh nói: “Cậu ta đang hát sao?”
Vân Nhàn: “…”
“Tiểu Hoa,” Long Thiên Tài kiên trì giáo dục, “Ngươi đừng nói thẳng như vậy! Ngươi nhìn xem, câu nói kia tổn thương người khác rồi kìa,” hắn sờ sờ đầu Vân Nhàn, “Không sao, con người không ai hoàn hảo cả.”
“…” Vân Nhàn rầm rì một lát, cuối cùng đưa thuốc mỡ cho người nào đó vẫn đang trầm mặc: “Này, trả lại cho ngươi, các ngươi có thể đi rồi,” cậu nói xong thì ôm Long Thiên Tài nằm xuống giường, “Ca, chúng ta ngủ đi!”
Con ngươi Cô tướng quân trầm xuống, Bạch Liên nhịn không nổi mà phát lạnh trong lòng, không có dám nhìn y. Long Thiên Tài nhìn trộm Vân Nhàn, đến hắn còn không chịu nổi áp suất thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-nhi-dinh-tru/1353302/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.