Long Thiên Tài nháy mắt mấy cái, lại nháy mắt mấy cái, vẻ mặt thuần khiết chỉ chỉ mình: “Ta, cởi quần áo?”
Cô tướng quân gật đầu: “Ta muốn bôi thuốc.”
Long Thiên Tài nhìn trái nhìn phải, Ngụy Tiểu An có lẽ nhìn thấy tướng quân ôm vương gia về lều liền thức thời không đi theo, nhưng tên hộ vệ đầu gỗ lại làm đúng chức trách đứng ở một bên. Hắn đột nhiên cảm thấy đầu gỗ này đáng yêu chết đi được, chỉ chỉ: “Bảo y đến đây đi, ngươi đi làm việc của ngươi.”
Mộc Tử bị chỉ liền tiến tới.
Cô tướng quân liếc mắt nhìn y một cái, ngồi ở ghế mềm bên cạnh, chỉ vào mặt mình: “Sức của hắn rất lớn, nhỡ như không biết nặng nhẹ, thì ngươi thương càng thêm thương.”
Long Thiên Tài cố sức đứng lên nhìn qua, con mắt trái của mặt than bắt đầu có ứ xanh, có lẽ sẽ kéo dài vài ngày. Nghĩ đến cảnh mặt than xuất hiện trước tướng sĩ với khuôn mặt này, bực tức liền mất đi một nửa, hắn tỏ vẻ xấu xa nâng cằm y lên, tấm tắc nói: “Khuôn mặt đẹp như vậy lại bị hỏng, ta thấy ngươi cũng nên bôi thuốc đi, Tiểu Hoa đâu, bảo hắn bôi cho ngươi.”
“Trước để ta bôi giúp ngươi đã.”
“Không cần, bảo đầu gỗ lại đây, ta bảo y nhẹ tay một chút là được, để ngươi bôi độ nguy hiểm rất lớn.”
“Nguy hiểm?”
“Không, là độ nguy hiểm…”
Long Thiên Tài chưa nói xong, Mộc Tử đã sắp đi tới bên cạnh, nhưng giương mắt nhìn thấy tiểu vương gia đang sờ cằm tướng quân, hai người ngồi rất sát nhau, liền ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-nhi-dinh-tru/1353294/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.