Hoàng đế vỗ về chơi đùa sau một lúc lâu mà vật trong tay kia không thấy phát tiết, trái lại dần dần có chút mềm nhũn lại, không khỏi sinh nghi, ngẩng đầu nhìn thì thấy Trần Tắc Minh nhắm mắt cắn răng, cả người phát run, vẻ mặt này nếu nói là vui thích chi bằng nói là thống khổ càng đúng hơn, bộ dáng mãnh liệt chịu đựng áp lực làm sao có nửa điểm hưởng thụ. Hoàng đế giật mình ngừng lại, có chút nghi hoặc mới cúi đầu xem xem, qua một phen ép buộc này nội khố của Trần Tắc Minh đã bị hoàng đế kéo đến giữa hai chân, nửa cởi nửa không thoạt nhìn qua cảnh này hết sức dâm loạn. Hoàng đế do dự một lát, đột nhiên cúi đầu ngậm lấy phân thân của y vào trong miệng.
Trần Tắc Minh cơ hồ là lập tức chấn kinh, trong miệng phát ra thanh âm gần như rên rỉ, "...... Không, không......"
Sau đó y gắt gao ngậm miệng, ý đồ tập trung toàn lực chống lại cự đại khoái cảm, y liều mạng giãy dụa , cho dù loại giãy dụa này kỳ thật không có bao nhiêu hiệu quả. Tiếng thở dốc càng lúc càng lớn, y đã phân không rõ đó là thanh âm của ai, thế giới dần dần trống rỗng, chỉ còn lại cảm giác động tác trương miệng dưới thân kia có vẻ trúc trắc.
Y chỉ có thể buông tay, sa vào trầm luân mặc dù hoàn toàn không cam tâm.
Một khắc cao trào, y cơ hồ co rút lại, mu bàn tay gân xanh phồng lên, hai tay nắm chặt đầu vai hoàng đế, hoàng đế cảm thấy hơi khó chịu nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-lenh/217600/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.