Thấy y bất động, tay hoàng đế chậm rãi dời xuống cổ y vuốt ve một lát.
Trần Tắc Minh nhịn không được ngửa ra sau, vừa động, hoàng đế vốn đang rũ mắt xuống nhìn vành tai y bị kinh động, nhíu mày nhìn y một cái. Trần Tắc Minh lại cứng đờ. Chợt thấy giáp trụ trên người phát động, là hoàng đế bắt đầu cởi giáp của y ra.
Trần Tắc Minh hơi thở dần dần trầm trọng, thần sắc không nén được thống khổ xấu hổ và giận dữ, gắt gao nhìn hoàng đế đang cúi đầu trước ngực y.
Hoàng đế đang tháo ra lớp giáp trước ngực y, động tác có phần hấp tấp nên làm hai lần mới cởi bỏ hoàn toàn được, trên mặt hoàng đế mới thư giãn một chút, ngay lúc này trên cổ tay đột nhiên căng thẳng, hắn giương mắt lên thì thấy tay Trần Tắc Minh giống như gọng kìm đang giữ chặt tay hắn.
Hoàng đế mặt không đổi sắc, hai mắt lại hùng hổ doạ người, lạnh lùng nhìn Trần Tắc Minh trước mắt dám can đảm mạo phạm mình.
Trần Tắc Minh trong lòng biết hành động lần này chỉ sợ khó giữ tính mạng mình, lại rốt cuộc không chịu nổi nhục nhã, trái lại đem quyết tâm quật cường nhìn trở về.
Hoàng đế thấy y lại có thể không nề hà, không khỏi nhíu mày, buông ra giáp y kia ra rồi chậm rãi đứng dậy, mỗi động tác mỗi ánh nhìn do chậm rãi mà thủy chung làm cho Trần Tắc Minh cảm giác bị đè nén.
Trần Tắc Minh trong lòng cả kinh, thân mình không tự chủ được căng thẳng. Từ nhỏ gia giáo nghiêm cẩn, kỳ thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-lenh/217591/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.