Mà lúc này nếu Trần Tắc Minh bước lên thành lâu thấy rõ ràng cờ hiệu người tới, hắn sẽ càng kinh ngạc.
Có một chữ "Tiêu" trên lá cờ lớn, đây là quốc họ, đủ để cho mọi người nhìn thôi cũng đã thấy sợ.
Tới chính là Kính Vương.
Mà ở trong kế hoạch của Tiêu Định, Kính Vương là không nên đến, hắn chỉ nên ngốc tại đất phong chờ đợi tình thế thời cuộc trần ai lạc định*.
*Trần ai lạc định: Bụi trần đã rơi xuống, ý nói đã đến hồi kết thúc.
Nhưng thay đổi trước nay luôn nhanh hơn kế hoạch, Dương Như Khâm ở trên đường cầu viện nghe được tin tức hai cánh Cần Vương quân đã bị hủy diệt, lập tức ý thức được giờ phút này viện quân cần một vị tướng thực sự có thể thống lĩnh dẫn dắt quân đội. Lúc trước trong tâm trí Tiêu Định chọn chính là Trần Tắc Minh, nhưng ngay lúc đó Trần Tắc Minh đang thủ thành, như vậy một người khác ở nơi nào.
Khi suy nghĩ đã rõ ràng, Dương Như Khâm đi thẳng đến Dư Châu đất phong của Kính Vương.
Dư Châu cách xa kinh thành mấy ngàn lộ trình, điều này cũng giải thích vì cái gì thời điểm Trần Tắc Minh chịu khổ chờ đợi, viện quân trước sau chậm chạp không đến. Dương Như Khâm đã đi xa hơn so với hắn và Tiêu Định nghĩ.
Nhưng mà những diễn biến sau đó đã chứng minh rằng ý tưởng của Dương Như Khâm là hoàn toàn chính xác.
Trước đó, Tiêu Định nhiều lần hạ lệnh, mệnh Kính Vương đóng giữ tại chỗ không được rời khỏi. Vì thế đối mặt khâm sai Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-lenh/1150669/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.