Thời điểm Trần Tắc Minh buông hắn ra, Tiêu Định đã hôn mê. Trên mặt hắn rốt cuộc không còn nụ cười cứng ngắc đến mức vặn vẹo nữa, chỉ còn gắt gao cắn răng, thần sắc tái nhợt.
Trần Tắc Minh lật thân thể hắn lại, nhìn đến dưới thân hắn giường sớm đã bị huyết ô thấm đẫm một mảnh.
Thân thủ sờ, ngay cả phía dưới đệm giường cũng ướt sũng.
Lưng Tiêu Định huyết nhục mơ hồ, tìm không thấy được khối da nào lành lặn.
Trần Tắc Minh nhìn chằm chằm vũng máu kia một lúc lâu, vẻ mặt dị thường lạnh lùng. Y hồi tưởng lại nụ cười kia, chỉ cảm thấy hết sức đáng giận.
Trần Tắc Minh thoát áo khoác của mình che phủ lên thân người kia. Chính mình đứng tại trong phòng một lúc lâu đánh giá bốn phía tựa hồ là lần đầu đến đây.
Trần Tắc Minh tuyệt không khoái hoạt, nguyên lai hung ác trả thù như vậy cũng không thể đem đến cho người ta cảm giác khoái ý.
Trong lòng y có chút không vui, bước chân hơi phù phiếm đi về phía trước vài bước.
Y biết mình đã phạm sai lầm. Sai lầm này lớn đến mức có thể táng mệnh chính mình cùng người nhà.
Có lẽ Tiêu Định chính là đánh chủ ý này, hắn biết mình lọt vào âm mưu ám sát , ăn bữa hôm lo bữa mai, vì thế nhất định muốn kéo một người đến đệm lưng. Cho nên hắn cố ý chọc giận Trần Tắc Minh.
Mà y một điểm cũng không làm đối phương thất vọng, lập tức làm đến là quang minh chính đại.
Cũng không phải là Trần Tắc Minh hối hận về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-lenh/1150616/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.