Tiểu Hồng bị thần tình y dọa khiếp sợ, nhịn không được lay y: "Tướng quân tướng quân, ngài sao vậy !"
Trần Tắc Minh hai mắt đỏ rực, trong mắt rõ ràng phản chiếu bóng dáng của nàng, lại tựa hồ không thấy được nàng.
Suy đoán này quá mức hiểm ác, nhân tâm có thể khó lường đến bước này sao?
Không không ! !...... Sẽ không ...... Y cơ hồ muốn nhảy dựng lên, lập tức phủ nhận ý nghĩ của mình.
Tiểu Hồng kinh ngạc nhìn y, tự mình lẩm bẩm, bộ dáng bồi hồi qua lại thất thường giống như điên cuồng.
Hoàng đế sẽ không làm như vậy, nhất định sẽ không ! Về phần vì cái gì sẽ không, y lại nói không ra nguyên cớ, chỉ là lặp lại thấp giọng thì thào, tựa hồ muốn thuyết phục chính mình: "Không, không phải, nhất định là nghĩ sai ở đâu rồi......"
Y tận lực tin tưởng chính mình mà nói, đè nén xúc động của bản thân muốn truy cứu chân tướng.
Thậm chí ngay cả chân tướng là cái gì y cũng không dám cẩn thận suy nghĩ, nhưng mà bi phẫn khó tả, có một cỗ nghẹn khuất như bóp nghẹt đay nghiến lồng ngực y, cơ hồ như xuyên thấu cả người y.
Y lại cực lực khắc chế chính mình, ý đồ thuyết phục chính mình bình ổn những ý niệm khó có thể ngăn chặn kia. Lỗ mãng như vậy hậu quả khó lường.
Y tận lực giãy dụa , ý đồ thoát khỏi cơn ác mộng này.
Mà trong mê mang, tựa hồ có một bản thể khác ở bên cạnh bình tĩnh bàng quan hết thảy, không ngừng phát ra thanh âm trào phúng.
Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-lenh/1150596/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.